🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Giết chóc máu tanh, mở ra vô tình.

Đến khi Lâm Nhất nhìn thấy tướng kỳ của quân đen, tướng quân giáp đen cưỡi trên lưng yêu thú, ánh mắt lại lần nữa đặt lên người hắn.

Ong!

Sát khí khoáng đạt, tựa như núi cao rơi xuống.

Lâm Nhất không hề sợ hãi, nhìn thẳng vào ánh mắt đó, đột nhiên, hắn không hề báo trước, đưa tay phải ra.

Một thanh kiếm, bị hắn bắt trong lòng bàn tay, máu tươi chảy ra từ lòng bàn tay hắn. Đau, đau đến tê tâm liệt phế, nhưng sắc mặt của Lâm Nhất vẫn không hề thay đổi, hắn mặt không cảm xúc nhìn sang bên cạnh.

Lại là người đàn ông mặt sẹo hình chữ thập đó, trong mắt gã lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ rằng, Lâm Nhất sẽ trực tiếp bắt lấy kiếm của gã.

Phụt!

Nhưng hắn không hề có bất kỳ suy tính nào, vào khoảnh khắc gần như bắt lấy kiếm, tay phải Lâm Nhất đã vung kiếm quang ra rồi.

Đầu của người đàn ông mặt sẹo, cùng với máu tươi tung tóe, bay thắng ra ngoài.

"Sai lầm tương tự, sao ta có thể tái phạm lần nữa." Lâm Nhất mặt không cảm xúc, lạnh nhạt nói.

Chém giết liên tục, Lâm Nhất rất nhanh đã quên đi hết tất cả, một trận ác chiến này, rất nhanh đã giết từ trời sáng đến khi trời tối.

Quân trắng đại bại!

Đưa mắt nhìn ra, chiến trường bao la này đã không còn nhìn thấy bắt kỳ chiến lực cùng màu áo nào nữa. Trong xương cốt vô tận, chỉ còn lại một mình Lâm Nhất, áo trắng trên người dính máu, cô độc đứng ở đó.

Đối diện hắn hàng nghìn mét, đại quân tập kết, binh lính áo đen giống như hổ sói, hung tợn nhìn chằm chẳm hắn.

Tướng quân giáp đen, cưỡi trên lưng yêu thú đứng đầu, từ trên cao nhìn xuống.

“Giết!"

"Giết!"

“Giết!"

Hàng vạn người ở đối diện cùng gào thét, đôi mắt bọn họ phiếm đỏ, bọn họ giống như là ác quỷ trong địa ngục, không, còn đáng sợ hơn cả ác quỷ.

Nếu thực sự có ma quỷ ở đây, thì dưới tiếng gào thét đầy khí sát phạt này, chỉ vừa đương đầu thôi đã bị đánh cho hồn phi phách tán.

Đây là một đội quân hung tợn, đến cả ma quỷ cũng phải khiếp sợ!

Tùng! Tùng! Tùng!

Trống trận đúng lúc vang lên, khiến cho lực xung kích những tiếng gào thét đó càng trở lên đáng sợ.

Khí sát phạt ác liệt, gần như ngưng tụ thành thực thể, cuồn cuộn ập tới, trào dâng mãnh liệt.

Lão già kia nói sẽ chết người, chắc là trong tình huống này nhỉ?

Mất đi sự che chở của đại quân, đơn độc một mình đối mặt với thiên quân vạn mã, nếu không thể thành công ngưng tụ được kiếm thế, thì vừa đối mặt sẽ bị giết cho hồn phi phách tán.

Đến lúc đó, có lẽ sẽ thực sự không tỉnh lại được nữa.

Lâm Nhất nghĩ đến đây, tay phải cầm kiếm càng nắm chặt hơn.

Táng Hoa không có ở đây, thực sự không quen tay.

“Nhưng, ngươi cũng xem như là một người bạn cùng nhau chiến đấu với ta rồi, nửa cái mạng này của ta, giao lại cho ngươi cả đấy!"

Lâm Nhất nhìn lưỡi kiếm trong tay, khóe miệng cong lên, sau nụ cười này, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại.


Sau lưng hắn, có kiếm thế Thương Long hiện ra, có thể rõ ràng nhìn thấy.

Hình dáng Thương Long dưới đòn tấn công này, giống như đá ngầm đối mặt với sóng biển, không ngừng bị đập vào.

Mặc cho khí sát phạt khoáng đạt này có đánh như thế nào, Lâm Nhất đứng trong đống xương khô, không hề lùi bước, hắn dùng ý chí kiên cường của mình tiếp tục chống đỡ.

Vào giây phút hắn mở mắt ra lần nữa, kiếm thế sau lưng ầm ầm ngưng tụ, hóa thành một con Thương Long cuốn theo phong lôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.