“Tộc trưởng đại nhân tiếp tục nói đi, sao lại không nói nữa? Câu chuyện này bịa ra cũng thú vị lắm, ta còn chưa nghe đủ đâu nè”.
Tần Vũ nhếch miệng cười, gương mặt đầy vẻ hờ hững.
“Ta giết chết ngươi!”
Cơn giận của Vương Thiên bùng lên, tức đến mức cả người phát run, bật người khỏi lưng yêu thú tuấn mã bay lên không trung.
Cuồng phong tụ lại, sát ý đằng đằng, ông ta giống như tia sét lao đến.
Dường như vào giây phút khi ông ta bật người bay lên không trung, người rời khỏi lưng yêu thú tuấn mã là đã đáp xuống phía trước người đại hoàng tử Tần Vũ, tốc độ nhanh như hoả tiễn.
Một chưởng bao hàm Chân nguyên hùng hậu dưới cơn thịnh nộ của ông ta ập thẳng về phía Tần Vũ.
Uỳnh!
Chưởng này còn chưa hoàn toàn áp xuống mà đã khiến mặt đất bị chấn động thành âm thanh rung trời, nứt ra từng rãnh, thổi bay đất đá xung quanh, bụi cát cuồn cuộn.
Nụ cười trên mặt đại hoàng tử Tần Vũ bỗng thu lại, khí chất đột ngột thay đổi, quang mang bắn ra từ trong cơ thể vô cùng chói mắt.
Giống như ánh mặt trời giữa trưa thiêu đốt, khắp người từ trên xuống dưới đỏ rực, trong lúc nhấc tay đã vung ra một chưởng đón đầu.
Khí tức nóng bỏng tràn ra ào ạt trong lúc trưởng mang bùng lên luồng ánh sáng mạnh mẽ, bá đạo, chói mắt như vầng mặt trời.
Loại bá khí này như vị vua quân lâm thiên hạ, ngoài ta ra thì còn ai.
Rầm!
Hai chưởng chạm nhau, Vương Thiên bật lui lại vài bước, sau khi đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374647/chuong-1226.html