Trong lòng tất cả mọi người bỗng ngạc nhiên không thôi, trong Đại Tần Đế Quốc này có người nào lại to gan như thế.
Dám chặn đường của Tần Vũ, chán sống rồi sao?
“Đại hoàng tử, để ta đi xem sao?”
Hàn Cương của Huyền Thiên Tông nhíu mày, trầm giọng nói.
Trên mặt Tần Vũ lộ nét cười, khẽ giọng nói: “Không cần căng thẳng, các ngươi cứ lui trước đi, một đám chó vô dụng mà thôi”.
“Nhưng mà…”.
“Lui xuống trước”.
Nụ cười trên mặt Tần Vũ không giảm, tiếp tục nói.
Những người khác thấy vậy không nói thêm gì, đều biết lời của đại hoàng tử điện hạ trước giờ không lặp lại lần thứ ba. Một khi nói đến lần thứ ba thì hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
Hắn đã nói hai lần bảo mọi người lui xuống thì đương nhiên sẽ không có ai dám khuyên can nữa.
Một hồi sau, nhóm thành viên hội Thanh Huyền và hộ vệ đông đúc bao vây xung quanh Tần Vũ giống như nước thuỷ triều rút, lui về phía sau, chỉ còn lại một mình hắn cô độc đi về phía trước.
Sau lớp bụi mù mịt, đám võ giả khí thế hung hãn này không phải ai khác.
Chính là Tông tộc Vương Thị, một trong bốn đại Tông tộc của Đế Quốc Đại Tần, người đi đầu chính là Vương Thiên, tộc trưởng hiện tại danh tiếng hiển hách của Vương gia!
Nhìn Tần Vũ một mình đi đến, sắc mặt Vương Thiên cực kỳ u ám, thậm chí còn hàm chứa đầy sát ý.
“Đại hoàng tử, thật can đảm, không sợ lão phu nổi giận sẽ giết chết ngươi sao?”
Đè nén cơn giận trong lòng, Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374646/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.