Đúng, nhất định là vậy!
Nói cho cùng, làn gió kiếm mênh mông này cũng đến từ cỏ Kiếm Hoàng, kiếm vân mà nó tản ra cũng là một loại năng lượng.
Lâm Nhất lập tức thầm cười to, lặng lẽ thi triển Tử Diên Kiếm Quyết.
Ầm!
Làn gió kiếm thổi tới như thú dữ lập tức trở nên suy yếu, hoá thành từng luồng kiếm ý dồi dào rót vào cánh hoa Tử Diên ở đan điền. Chân nguyên bị tiêu hao khôi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, tu vi bản nguyên cũng bắt đầu tăng lên theo.
Thật thú vị.
Lâm Nhất nhếch môi cười, kìm nén sự hớn hở trong lòng, nhanh chân bước về phía trước. Ở năm trăm mét cuối cùng, hắn càng đi càng dễ dàng, không chỉ vậy mà tu vi của hắn còn tăng lên một phần ngay trước mặt mọi người, dường như sắp đột phá bình cảnh của Huyền Võ tầng bốn.
Hô!
Vì không còn trở ngại nên rất nhanh Lâm Nhất đã đi hết đoạn đường năm trăm mét. Hắn duỗi tay ra chộp lấy cỏ Kiếm Hoàng, sau đó nhổ cả rể của nó lên.
Soạt!
Sau khi cỏ Kiếm Hoàng được nhổ lên, một tia kiếm quang phóng thẳng lên trời, xuyên qua đám mây lập tức biến mất.
Cùng lúc đó, ở sáu nơi cỏ Kiếm Hoàng sinh trưởng còn lại, đám người Sở Hạo Vũ vẫn còn đang chật vật, nghiến răng chống chọi lại cơn gió kiếm cuồng bạo để tiến về trước.
Ở phía xa, trên bục quan vân trên cao lập tức trở nên sôi trào.
Từ góc nhìn của họ có thể dễ dàng thấy được một trong bảy tia kiếm quang phóng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374227/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.