Vương Diễm cũng không vội vã, cười tủm tỉm chậm rãi bước tới.
“Bẩm Lạc trưởng lão và Bạch trưởng lão, đã có kết quả về người hái được cây cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên”.
Người trưởng lão từ trong núi Mai Kiếm đi ra, kính cẩn bẩm báo.
Bạch Đình đung đưa tách trà, cười nhẹ: “Nói đi”.
“Đệ tử ngoại môn hái được cây cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên chính là Chung Vân Tiêu”.
Xoảng!
Tách trà trong tay Bạch Đình lập tức rơi xuống đất rồi vỡ tan tành, không phải Sở Hạo Vũ?
Từ khi nào ngoại môn Kiếm Các lại xuất hiện một người tên Chung Vân Tiêu?
Người giành được cây cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên không phải Sở Hạo Vũ, Diệp Tu hay Giang Phong, mà là một người chưa ai nghe nói đến.
Bạch Đình đầy tự tin lập tức trợn mắt lên, không chỉ ông ta mà những trưởng lão khác và thủ lĩnh của các liên minh cũng sửng sốt.
Ai là Chung Vân Tiêu?
Ai là Chung Vân Tiêu?
Từ các trưởng lão trên bục quan vân cho tới thủ lĩnh của các liên minh đều ngẩn người.
Họ chưa nghe nói đến cái tên này bao giờ, cả đám trưởng lão mở to mắt nhìn nhau, hoàn toàn sững sờ.
Vụ cá cược năm nghìn viên linh ngọc nhị phẩm gây chấn động, với mấy trăm liên minh đặt cược.
Kết quả người giành được cây cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên không phải Sở Hạo Vũ được mọi người hi vọng, cũng không phải Diệp Tu và Giang Phong khá được yêu thích, và cũng không phải Lâm Nhất ít được chú ý.
Mà là một cái tên chưa từng nghe nói, tất cả các trưởng lão và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374228/chuong-807.html