Mấy người lần lượt rơi xuống đất, bụi đất cuồn cuộn bốc lên, họ giãy giụa quỳ dưới đất, nhìn về phía Lâm Nhất bằng ánh mắt kinh hoàng.
“Sâu kiến còn tham sống thì thiên chi kiêu tử của ngoại môn Kiếm Các như các vị đừng đến dò xét giới hạn của ta, sẽ mất mạng đấy”.
Lâm Nhất thu tay lại, phất tay áo lên, không thèm để ý tới mấy người đang trợn mắt ngoác mồm kia nữa, quay lưng bước về phía cỏ Kiếm Hoàng cách đó nghìn mét.
Thiên chi kiêu tử của ngoại môn?
Đám người Cố Vân Phi quỳ dưới đất, không đứng dậy nổi, lòng đầy khổ sở, lời này nghe chói tai như một lưỡi kiếm sắc bén. Nếu họ được coi là thiên chi kiêu tử, vậy khi so sánh với Chung Vân Tiêu thì là gì?
Mạnh!
Quá mạnh!
Mạnh một cách không tưởng tượng nổi!
Giờ phút này, tất cả mọi người nhìn theo bóng lưng Lâm Nhất, đầu óc ở trong trạng thái choáng váng.
Khi xoay người lại, Lâm Nhất nhìn về phía cây cỏ Kiếm Hoàng toàn thân như ngọc, óng ánh trong suốt ở cách đó một nghìn mét với vẻ mặt nghiêm túc.
Mặc dù chỉ còn một nghìn mét nữa, nhưng hắn biết một nghìn mét này không dễ đi.
Cùng lúc đó, ở sáu nơi cỏ Kiếm Hoàng sinh trưởng còn lại cũng đã có người giành được địa vị giống Lâm Nhất. Ai cũng căng thẳng, người thì dựa vào kiếm ý bản thân, người thì dựa vào cơ thể cứng rắn, cũng có người dựa vào tu vi thâm hậu của mình để chống lại luồng gió kiếm đáng sợ, sải bước đến gần cỏ Kiếm Hoàng.
“Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374226/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.