Type: Thùy Miên
Thấy Tô Tự chẳng có biểu hiện lo lắng gì khi mình “mất tích”, Lê Họa tỏ ra tức giận, liên tục cằn nhằn khiến cô nàng phát phiền.
“Thôi thôi, mình biết Lộ Thiếu Hành ở đấy rồi thì còn lo cho cậu làm gì?” Tô Tự trợn mắt, tại sao phải lo lắng cho cái đôi yêu đương vụng trộm này chứ.
“Cậu không quan tâm mình thì có.” Lê Họa nói chắc như đinh đóng cột.
“Dạ vâng, tôi không quan tâm cô, chỉ có Lộ Thiếu Hành quan tâm cô thôi.” Tô Tự cố ý kéo dài giọng. Đèn tín hiệu vừa chuyển sang màu đỏ, cô dừng xe lại, quay sang nhìn Lê Họa: “Cô nam quả nữ ở chung nhà, đã làm những gì rồi?”.
“Làm cái trong đầu cậu đang nghĩ!” Lê Họa cười, “Cậu muốn nghe diễn biến hay nghe kết quả?”.
“Cả hai.”
“Diễn biến chẳng có gì hay, kết quả vô vị. Vậy đó!”
“Hừm…” Tô Tự bĩu môi, tiếp tục lái xe.
Lê Họa ở Bắc Thành đã khá lâu, đến lúc phải trở về rồi. Lê Họa được Tô Tự đưa đến sân bay, ngồi trong phòng chờ, cô buồn chán cầm tờ tạp chí mà người khác vừa đọc lên xem. Hóa ra tiểu thư nhà họ Tô lại là một cô gái nổi bật như vậy, nhìn gương mặt còn tưởng là ngôi sao mới nổi, xinh đẹp dịu dàng, ánh mắt trong veo. Lê Họa nhủ thầm, nhất định là Lộ Thiếu Hành chưa gặp trực diện cô gái này, nếu không, chưa biết chừng anh sẽ nhất kiến chung tình. Người ta ai chẳng khao khát những thứ tốt đẹp, sau đó tiếp tục tưởng tượng xa xôi.
Đợi mãi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh/1215651/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.