"Chạy mau!"
Bom được gỡ xuống nhưng vẫn tiếp tục đếm ngược, Mạc Tư Huyền nắm lấy tay Mộ Dung Tuyết chạy ra khỏi căn phòng đó. Tiếng "tít tít" vang lên dồn dập theo bước chân của hai người, bên ngoài trực thăng đang sốt ruột chờ đợi, khi chỉ còn cách vài bước chân nữa thôi là họ đến với trực thăng, nhưng quả bom đã phát nổ vào đúng lúc này.
Mạc Tư Huyền nhanh như cắt ôm lấy người Mộ Dung Tuyết, che cho cô. Áp lực từ quả bom nổ ra chèn ép lấy anh, trực thăng của Cố gia tức thì bay ra xa tránh vụ nổ, hai người lập tức rơi xuống biển.
Do cú sốc từ áp lực ban nãy, nên Mộ Dung Tuyết đã ngất đi, dưới làn nước biển Mạc Tư Huyền không chần chừ đặt môi mình lên môi cô, truyền cho cô không khí.
Mộ Dung Tuyết dần cảm nhận được không khí dần được truyền vào trong miệng, hơi ấm này...chính là hơi ấm mà cô luôn khao khát, theo bản năng vòng tay qua cổ anh, từ nụ hôn thuần túy dần chuyển sang môi lưỡi dây dưa. Truyện Hot
Mạc Tư Huyền cũng đỡ lấy đầu cô, đáp lại. Nhưng bọn họ không thể nào tiếp tục hôn nhau dưới nước thế này, thế là đành lưu luyến buông ra, ôm lấy cô bơi vào bờ.
Vừa lên bờ Mộ Dung Tuyết đã ho sặc sụa, Mạc Tư Huyền ở bên cạnh vỗ vỗ lưng cho cô, trong lòng cô vẫn chưa tin nổi là mình đã may mắn thoát chết, nhịp tim còn đập thình thịch, hơn nữa, người đang ở ngay bên cạnh cô lúc này là Mạc Tư Huyền.
"Không sao chứ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269894/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.