Lạc Văn Chu: “Chú nói cái gì?”
Tiếng anh không lớn, chỉ xét trên mặt chữ thì cơ bản cũng là tiếng người, nhưng cục trưởng Lục nhất thời không biết phải trả lời thế nào. Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, ông cảm thấy Lạc Văn Chu đầu dây bên kia sẽ lập tức phun ra những lời thô tục tắc nghẽn tín hiệu điện thoại – đương nhiên, dù Lạc Văn Chu thật sự nói năng lỗ mãng, ông cũng chẳng còn cách nào khác ngoài bao dung.
Song hai người cách điện thoại trầm mặc năm giây, Lạc Văn Chu lại không phun trào núi lửa: “Phí Độ nhắn lại rằng, ‘Nơi bắt đầu chính là nơi kết thúc’, nhưng ở chỗ Cung La Phù xưa không có ai cả.”
Lục Hữu Lương trầm giọng nói: “Trương Xuân Cửu phản bội Cố Chiêu, để ông ta chịu tiếng nhơ, chết trong oan ức. Mà Cố Chiêu chết trong vụ cháy Cung La Phù, Cung La Phù do Phí Thừa Vũ bỏ tiền, Trương Xuân Linh xây dựng, hai người này nên tính là đầu sỏ hại chết Cố Chiêu. Nghi thức của Người Đọc Diễn Cảm chính là hình phạt riêng xét xử theo kiểu ‘ăn miếng trả miếng’, cho nên người vu oan hãm hại là Trương Xuân Cửu nhất định phải nhận lại tội danh mình vu cho Cố Chiêu – vậy nếu chú không hiểu sai, hung thủ Trương Xuân Linh nên bị chết cháy ở Cung La Phù xưa, nhưng tại sao họ không có ở đây?”
Lạc Văn Chu đeo tai nghe, thật sự không kiềm chế được bản thân, trên đường lao vùn vụt mở cửa sổ ra, gió lạnh thấu xương bị tốc độ tăng thêm ào ào cuốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332657/quyen-5-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.