Phí Độ hơi cúi đầu, để mắt không thấy lòng khỏi phiền, hắn lắc mái tóc dài dính đầy máu từ trước mắt ra, gật đầu chào người vừa đến: “Thầy bị bệnh à?”
Người trên xe lăn nhìn Phí Độ một cái bằng ánh mắt khá hứng thú, ra hiệu cho cô gái đằng sau đẩy mình tới gần. Tay tài xế dã man lập tức đi tới cạnh ông ta, canh phòng nghiêm ngặt, như một con chó cỡ bự tận tụy với công việc, nhìn Phí Độ lom lom như hổ đói – Phí Độ hết cách đành phải nở nụ cười với hắn, tỏ vẻ mình chỉ là con ma ốm có thể bị sút bay lên trời, không hề có khả năng nhảy lên cắn người trong tình huống thế này.
Đây là một bãi đậu xe dưới hầm bỏ không đã lâu, có lẽ là một tòa nhà xây dang dở, hoặc nhà xưởng bỏ hoang, thị giác của Phí Độ có hạn nên không thể nhận ra.
Nền xi-măng xung quanh và trần nhà đều chưa trang trí, bám một lớp bụi lâu năm, mấy sợi dây điện không biết từ đâu nối tới vắt ở đó rất nguy hiểm, dưới dây đồng treo hai ba bóng đèn, độ sáng miễn cưỡng đủ dùng, chỉ hơi có gió nhẹ là bóng đèn sẽ đu đưa theo, nhìn lâu dễ chóng mặt hoa mắt.
Bóng người lắc lư như ẩn như hiện dưới ánh đèn, trong các góc ở bốn phương tám hướng không biết nấp bao nhiêu người, tiếng vọng của bước chân nối tiếp nhau, trong này đại khái có Vương Kiện bảo vệ giả của Long Vận Thành, tuần tra viên giả của Chung Cổ Lầu… vân vân, họ bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332656/quyen-5-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.