Cướp bóc, tấn công bạo lực, mưu sát… mục đích và hậu quả của những hành vi này trực quan như thế, có quy định hình phạt rõ ràng, chỉ cần bắt được hung thủ, tìm được bằng chứng, thì nạn nhân còn có thể đòi được một sự công bằng. 
Song sự công bằng này chưa chắc luôn có thể đòi được. 
Ví dụ như ở trên đường ném đá làm vui, dẫn đến người qua đường vô tội xảy ra tai nạn thiệt mạng; trộm cắp nắp cống và dây điện đèn đường, khiến người đi đêm rơi xuống cống chết; hoặc tinh anh xã hội hời hợt đưa ra quyết định nào đó, làm người phá sản trôi giạt khắp nơi tuyệt vọng tự tử… Những chuyện này lại nên đi tìm ai đòi công bằng đây? 
Người nhà nạn nhân không chia sang hèn, đau khổ và oán phẫn cũng không phân nặng nhẹ, nếu như nhìn thấy kẻ gây tổn thương gây chết người có thể bị áy náy và lương tâm tra tấn cả đời, may ra còn có thể hơi được an ủi; tiếc thay lương tâm người đời đại để không đủ nặng, trước mặt sự tự chỉ trích nặng nề, nó thường sẽ bại trận trong sự mất cảm giác và vô vàn cái cớ- 
Tôi không cố ý. 
Tôi không nhằm vào anh. 
Tôi không ngờ sẽ tạo thành hậu quả như thế. 
Tôi cũng là nạn nhân xét trên một mức độ nào đó… 
Nhưng ai khiến anh xúi quẩy? 
Xét đến cùng, vận mệnh mới là tên đốn mạt hành hung. 
Chiếc xe công vụ cà tàng của Cục công an không biết bị bệnh gì, vô-lăng vĩnh viễn không quay về đúng vị trí, thắng cũng chậm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332554/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.