Phí Độ ở trước mặt Lạc Văn Chu khốn nạn bao nhiêu, thì ở trước mặt cục trưởng Lục lại tốt bấy nhiêu.
Hắn mặc quần áo nhìn như học sinh, mà tiêu phí lại không phải là giá cả của học sinh. Dù sao mấy ông già cũng chẳng rành về những chi tiết đắt tiền đó, Lục Hữu Lương chỉ cảm thấy cậu thanh niên này trông đặc biệt sạch sẽ và có tinh thần, khi hắn bước vào cửa cười với ông, thì cả văn phòng đều sáng hẳn lên.
Đương nhiên, nếu tên nhóc này có thể cắt tóc ngắn gọn gàng, thì hình tượng sẽ càng hoàn mỹ.
Lục Hữu Lương đưa cho hắn danh sách hồ sơ bên phía Đại học Công an Yến Thành xin được xem: “Chú đã xem qua tổng thể, vấn đề không lớn, có mấy cái không cần thiết, chú đã gạch rồi, cháu sửa đi rồi in lại lần nữa, cứ làm theo lưu trình là được.”
Phí Độ ngoan ngoãn cảm ơn, nhận bản danh sách cục trưởng Lục đã chỉnh sửa, lướt nhanh qua, còn chưa kịp hỏi thì Lục Hữu Lương đã giải thích trước: “Mấy vụ án đó đều tương đối xưa, lúc khởi động kế hoạch ‘Tập Tranh’ lần trước đã xem rồi, giá trị tham khảo không cao, chú sợ các cháu làm công việc lặp lại – nếu thầy Phan hỏi, cháu cứ nói như vậy, thầy ấy sẽ hiểu.”
Lãnh đạo rỗi việc hơn cũng sẽ không vì sợ người ta làm cái gọi là “công việc lặp lại” mà đặc biệt đích thân giúp họ sàng lọc một lần trước, Phí Độ không điếc, đương nhiên nghe ra đây là một cái cớ, bởi vậy biết điều nuốt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332553/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.