Khi hai người đến nhà hàng, vừa lúc là 8h.
Lương Sở Uyên có đặt chỗ trước, ở bên cửa sổ, nghe nói là vị trí ngắm cảnh đẹp nhất cửa hàng.
Ôn Giang buổi đêm sóng nước lóng lánh, cách một tầng pha lê, Tô Yểu nhìn xuống, phảng phất như có thể nhìn thấy dải ngân hà ở dưới chân mình.
"Thật đẹp." Tô Yểu nhìn về phía Lương Sở Uyên, "Hôm nhà hàng này khai trương có hoạt động khuyến mãi, mấy đồng nghiệp cùng công ty nói muốn tới đây liên hoan, lúc ấy dạ dày tôi không thoải mái liền không có tới. Hôm nay nhờ phúc của anh, cuối cùng tôi cũng có thể ăn một bữa ở đây, tránh mấy người kia nói tôi."
[Tôi cũng là lần đầu tiên tới đây.]
Sau khi về nước, số lần Lương Sở Uyên ra ngoài cũng không nhiều, hầu như đều chỉ là hai điểm phòng vẽ tranh và chung cư một đường. Lần này nếu không phải vì Tô Yểu, anh cũng sẽ không tới nơi có nhiều người như vậy.
Nói đến cũng kỳ quái. Một người phụ nữ đột nhiên nói với mình, tôi có thể nghe được thanh âm trong lòng anh. Anh không những không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại độ tiếp thu cao đến đáng sợ, chỉ cảm thấy mới lạ.
Thế giới cô độc không có người sinh sống, an tĩnh hơn hai mươi năm, bỗng nhiên có một người đặc biệt xuất hiện, loại cảm giác này kỳ thật cũng không quá tệ.
Có thể là do vào trước là chủ, anh đối với Tô Yểu không có phản cảm giống như những người xa lạ khác. Anh thích bầu không khí khi ở chung cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tam/159075/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.