Lăng Vi dùng hết tất cả sự dịu dàng vốn có của mình ôm lấy anh.
Người đàn ông này như sắt thép, sét đánh cũng bất động, đúng là anh cần được người ta dịu dàng tiếp đãi.
Diệp Đình cứng người sau đó lại đưa tay ôm lấy cô, lồng ngực càng nóng như muốn thiêu đốt vậy.
Máu trong người như sôi trào, ánh mắt anh cũng nóng lên.
Đã bao nhiêu năm anh không còn nhớ… Lần trước rơi nước mắt là lần nào. Nhưng vào lúc này, cô gái trong ngực này lại khiến anh muốn rơi nước mắt.
Anh nâng cằm cô nhìn vào ánh mắt cô.
Tối nay cô dịu dàng như làn nước ấm.
Lồng ngực anh căng tràn, ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô vậy.
“Em đang đau lòng cho anh sao?” Hai chữ đau lòng này đối với anh mà nói là quá xa xỉ. Anh không phải không có bạn chi giao, ví dụ như Lôi Tuấn, Lôi Như, còn mấy người khác nữa. Nhưng bọn họ tốt với anh, anh cũng có thể dùng mạng để đổi lấy.
Nhưng Lăng Vi thì khác, cô đau lòng làm cho anh hạnh phúc, làm cho anh cảm giác ngọt ngào. Khiến cho anh muốn đắm chìm trong đó mãi mãi không bước ra ngoài.
Anh nhìn chằm chằm đôi môi cô ra sức hôn lấy.
Nhưng tình cảnh này quá mức tốt đẹp, quá mức yên tĩnh khiến cho anh không đành lòng phá hư.
Mà Lăng Vi đang ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt run rẩy, khóe môi nhếch lên như đang cười, giống như không tiếng động, mời chào anh vậy.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844686/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.