Thấm thoát một tháng trôi qua.
Cả Triều Quốc tưng bừng chuẩn bị cho ngày đại hôn của Đông Cung thái tử Cơ Dục Hiên cùng với tứ tiểu thư tướng quân Tư Mã An Nhược.
Trong suốt hơn ba thế kỉ, trải qua hai cái tang thương của tiền thái tử và cửu hoàng tử, cuối cùng Triều Quốc cũng được đón một luồng sinh khí mới.
Hy vọng thái tử cùng với thái tử phi tương lai sẽ như hoàng đế và hoàng hậu.
Sống đến răng long đầu bạc, vẹn tình phu thê.
Trên các con đường, chữ hỷ dán đỏ, đèn được kết giăng thật bắt mắt.
Không khí không gì có thể náo nhiệt hơn.
Thế mà ở phủ tướng quân lại tràn ngập một màu u ám.
Tư Mã An Nhược sắp làm tân nương lại ủ rủ ngồi trong góc phòng.
Nàng quyết không ăn, không uống, tự mình giam cầm giữa bốn bức tường.
Ai cũng không muốn gặp.
Có lẽ bởi vì kích thích hôm qua khiến nàng chẳng còn thiết sống nữa rồi.
Lý Nhất Khang sau khi biết chuyện nàng được hoàng thượng ban hôn liền muốn rời xa nàng.
Nàng yêu hắn như vậy, thương hắn như vậy.
Sao có thể…
“Tiểu Nhược, con cứ giam trong phòng như vậy, mẫu thân rất lo lắng, rất đau lòng.”
Tư Mã An Nhược ở trong phòng bao nhiêu ngày thì đại phu nhân lại ở ngoài cùng nàng chịu cực bấy nhiêu ngày.
Cho dù dùng biện pháp gì, nàng cũng nhất quyết không ra.
Chỉ đòi sống đòi chết, không muốn gả cho thái tử.
“Phải đó Tiểu Nhược.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490257/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.