Nghe những lời nàng nói, hiền phi thoáng chốc giật mình.
Trong trí tưởng tượng của nàng ta, tiểu thư tướng quân chắc chắn sẽ kiêu ngạo.
Nhưng không ngờ lại xinh đẹp hòa ái như vậy.
“Đã để thái tử phi chê cười rồi.”
“Hiền phi không cần khách khí.
Chúng ta là người một nhà.” Nói rồi, chẳng để nàng ấy trả lời liền kéo nàng ấy vào bên trong mái hiên.
Nữ nhân có cùng cảnh ngộ ắt sẽ dễ gần gũi.
Giống như nàng và hiền phi bây giờ.
“Ta luôn nghĩ thái tử phi là người khó gần.
Không ngờ lại xinh đẹp dịu dàng như vậy.”
Tư Mã Duệ Tịch rót ra một tách trà rồi đưa cho hiền phi, mỉm cười: “Vậy trước kia con rất xấu sao? Đừng luôn miệng gọi ta là thái tử phi này thái tử phi nọ.
Cứ gọi con là Tiểu Tị… À, Tiểu Nhược là được rồi.”
Giả dạng người khác đúng là không thể sống.
Nàng vừa nói ra hai chữ ‘Tiểu Tị’, hiền phi liền ngạc nhiên trợn tròn mắt nhìn nàng.
Cũng may Minh Uyển kịp thời kéo áo nàng để nang dừng lại.
Nếu không chắc chắn sẽ khiến người khác nghi ngờ.
“Tỷ tỷ, vừa rồi đệ ở trong kia nghe tỷ nói lấy lòng thái tử, chính là lấy lòng tứ ca có đúng không?” Một câu hỏi đơn giản của đứa trẻ lại khiến hiền phi cùng Minh Uyển che miệng cười.
Tư Mã Duệ Tịch đỏ mặt trừng mắt nhìn Minh Uyển.
Nàng ta liền ngậm miệng lại.
nhưng bả vai run rẫy lợi hại lại đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490230/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.