Ấy thế mà Cơ Dục Hiên lại vui vẻ không thôi.
Chỉ cần nàng không ghét bỏ hắn, không mặt lạnh với hắn đã tốt rồi.
Huống gì còn lấy lòng hắn như vậy.
“Rất ngon.” Cắn một miếng bánh, vị ngọt lan tỏa.
Nhưng loại ngọt này sao có thể so sánh với nụ cười của nàng.
“Tiểu Nhược.”
Hai chữ Tiểu Nhược này như một quả lựu đạn cắm sâu trong lòng nàng.
Chỉ cần nhắc đến nó, lòng nàng sẽ phát nổ.
Không hiểu sao nghe hắn gọi cái tên này, trái tim nàng lại co thắt dữ dội như vậy.
Bởi lẽ nàng không phải là Tư Mã An Nhược chăng? Hay vì tiếng gọi kia thức tỉnh nàng? Rằng hắn chính là tỷ phu của nàng.
Nàng không có quyền làm chuyện xằng bậy.
Tư Mã Duệ Tịch thở dài, nàng nở một nụ cười yếu ớt, đến mức khiến hắn rất đau lòng.
“Nàng không khỏe sao?” Cơ Dục Hiên ngồi xuống bên cạnh nàng, ánh mắt lo lắng, bàn tay không tự chủ được sờ đến trán nàng.
Nàng nghiêng đầu, tránh né bàn tay của hắn.
Hắn khó chịu nhíu mày.
Chưa vui vẻ được bao lâu, nàng lại thay đổi thái độ rồi.
“Nàng làm sao vậy?”
“Điện hạ, thiếp mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.
Nếu điện hạ không còn chuyện gì thì xin mời rời khỏi.”
“Tư Mã An Nhược.”
Nàng bị tiếng quát của hắn làm cho giật bắn mình.
Đây là lần đầu tiên hắn gọi đầy đủ họ và tên của ‘nàng’.
Có lẽ lần này hắn thực sự tức giận rồi đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490228/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.