Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127
Chương sau
Về phía Tư Mã Duệ Tịch, đêm hôm đó có thích khách nàng lại không hề hay biết. Không phải nàng không quan tâm. Mà chỉ là năng lực làm việc của Cơ Dục Hiên quá mạnh. Bịt kín đến nỗi một con muỗi cũng không thể bay ra ngoài. Vả lại, nàng cũng đang có mối lo nghĩ khác. Nàng sợ hắn sẽ giết Lý Nhất Khang. Nhưng có lẽ nàng đã lo lắng dư thừa rồi. Bởi vì đã qua hơn một tuần lễ, bên phía hắn vẫn không có động tĩnh gì. Đây chắc chắn là điềm báo an toàn đi. Đúng thời điểm này, thập thất hoàng tử Cơ Sỹ An luôn tới điện của nàng, chọc nàng vui vẻ liền khiến nàng sớm quên đi tất cả mọi chuyện. Cơ Sỹ An là một đứa trẻ thông minh. Việc nàng chỉ dạy hắn, hắn chỉ cần nhìn một lần liền làm theo được. Giống như lúc này, nàng cùng hắn chơi cờ, hắn là lần đầu tiên chơi, ấy vậy mà vừa nhìn nàng đi, hắn học theo lại sớm có thể đánh bại nàng. “Tiểu An, tỷ tỷ không chơi với đệ nữa. Cùng là con người, sao lại có người thông minh tiếp thu nhanh. Lại có người chậm tiêu như ta chứ.” Tư Mã Duệ Tịch bặm trợn phồng má. Nàng chỉ thắng được ván đầu tiên. Những lần sau đều không có cửa. Ông trời thật bất công. Sinh ra một Cơ Dục Hiên mạnh mẽ cường thế, còn sinh ra một Cơ Sỹ An thông minh lanh lợi. Nòi giống Cơ gia thật tốt. “Chơi lại lần nữa. Lần này Tiểu An sẽ nhường tỷ tỷ thắng. Chỉ cần tỷ vui là tốt rồi!” Một đứa trẻ năm tuổi lại có thể nói ra những lời ngọt ngào dỗ dành nữ tử như vậy. Chắc chắn trong tương lai sẽ trở thành nam nhân tốt. Tư Mã Duệ Tịch vươn tay, xoa xoa đầu hắn, một giọng cưng chiều: “Tiểu An ngoan, chúng ta không chơi cờ nữa. Đổi sang tỉ thí cái khác.” Tiểu An cười sảng khoái. “Được, tỷ tỷ thích là được. Muốn tỉ thí cái gì đây?” “Đấu kiếm. Lúc ở Tư Mã gia, chưa có ai đấu kiếm lại ta đâu.” Nàng tự hào ưỡn ngực. Bởi sự thật đúng là như vậy. Ngay cả nhị ca Tư Mã Hồng Tuấn văn võ song toàn cũng bị thua dưới mũi kiếm của nàng. “Được, Tiểu An cùng tỷ chơi. Nhưng phải có điều kiện.” Có cá cược chơi lại càng vui, sao nàng có thể từ chối: “Điều kiện gì?” Giống như đạt được mục đích, Cơ Sỹ An cười ranh mãnh. Một lúc lâu sau, hắn mới ra vẻ thần thần bí bí nói: “Tiểu An muốn tỷ đưa ra ngoại thành chơi.” Điều kiện này có vẻ hơi khó thực hiện đây. Quy củ trong cung rất nhiều. Muốn xuất cung phải có sự cho phép của hoàng hậu, hoàng thượng. Rồi phải còn tuân thủ đủ các loại yêu cầu. Nào có thể nói ra là ra. Vào là vào. Nhưng Cơ Sỹ An dường như đã hạ quyết tâm. Hắn lại chèn thêm một câu. Lần này, nàng không có đường để từ chối nữa. “Tỷ yên tâm, tứ ca đã đồng ý đưa chúng ta đi.” “Cơ Dục Hiên? Đi cùng hắn sao?” Tư Mã Duệ Tịch chẳng để ý đến hình tượng mà gào lên. Nàng còn đang tránh né hắn không kịp. Bây giờ lại ra ngoài cùng hắn. Đây là tự mình chui vào hang cọp đó. Không đúng. Có gì đó không đúng. Nàng cảm thấy mình như bị gài bẫy. Mà người đứng sâu chắc chắn là vị phu quân ngoài mặt kia của nàng. Tốt lắm. Hắn dám lợi dụng Cơ Sỹ An để tiếp cận nàng. Tên này cũng quá quắt đi rồi. “Tỷ làm sao vậy? Tứ ca chẳng phải phu quân của tỷ sao? Sao vẻ mặt của tỷ lại không tình nguyện như vậy?” Tư Mã Duệ Tịch ngước mặt liền đụng phải đôi mắt to tròn không hiểu chuyện của Cơ Sỹ An. Nàng bất đắc dĩ thở dài. Cái bẫy này không vào là không được mà. Bản thân mình đã lớn như vậy rồi. Không thể lừa gạt một đứa trẻ được. Thôi thì gật đầu đại đi, hắn cũng có dám làm gì nàng đâu. “Được, ta hứa với đệ.” Nàng không biết vì lời hứa này mà đã trả giá đắt đến cực nào. Nàng cũng không biết vì lời hứa này mà nàng có thể lại gặp được A Việt trong mộng của nàng. Chỉ là khi sự việc xảy ra, nàng buộc phải rời xa hắn. Nhưng lại không có loại cao hứng, vui vẻ như trong trí tưởng tượng nữa. Chiều hôm đó, nàng cùng Cơ Sỹ An tới đình viện của hắn tỉ thí kiếm nghệ. Lúc này Tư Mã Duệ Tịch đã thay một bộ y phục nam trang màu trắng đơn giản. Mái tóc dài đen óng búi lên cao gọn gàng để lộ ra khuôn mặt thanh tú động lòng người. Cả người mảnh khảnh yểu điệu đứng giữa đài. Nhưng khi bàn tay nắm chặt lấy kiếm đưa lên, trên thân lại toát ra một vẻ khí thế hào hùng. Ánh mắt nàng hung hãn nhìn múi kiếm sắc bén sáng rực dưới ánh nắng. Môi hồng hào nhếch lên tạo một độ cong nhất định. Nếu bây giờ nữ nhi trong thiên hạ này nhìn thấy được bộ dạng của nàng như vậy, e rằng sẽ động lòng nguyện quỳ gối. Nàng không biết rằng ở phía sau bức tường lạnh lẽo bên ngoài kia, ánh mắt chim ứng thấm đẫm nhu tình luôn dõi theo nàng. Hắn là nam nhân chân chính. Nhìn nàng như vậy liền muốn bị bẻ cong đi..
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127
Chương sau