“Tỷ tỷ, đến.
Không cần nhường đệ.”
Cơ Sỹ An tuy mới hơn chín tuổi nhưng đã cao đến một mét tư.
Thân hình sớm đã có chút phát triển, đứng trước người trưởng thành như nàng thế mà khí thể chẳng thuyên giảm chút nào.
Hắn hướng mũi kiếm về phía nàng, lông mày nhếch lên hai cái, ra vẻ thách thức.
Tư Mã Duệ Tịch là người nóng nảy, bị người ta tỏ thái độ thách thức như vậy, nàng càng thêm hưng phấn đưa kiếm về phía trước, nhắm ngay bả vai trái của Cơ Sỹ An mà tiến công.
Cơ Sỹ An thân thủ nhanh nhẹn lùi lại hai bước, vai trái đưa về sau, dễ dàng tránh né được mũi kiếm của nàng.
Cứ như vậy, hai người xuất chiêu.
Mỗi một lần tới đều là dùng toàn bộ sức trí mạng.
Phải công nhận Cơ Sỹ An là đứa trẻ giỏi và mạnh nhất nàng từng gặp.
Nàng sức lực của người lớn thế mà không lại hắn.
Sớm đã bị mất sức rồi.
Nàng khụy chân trái xuống, ngước mặt lên liền bị loại ánh sáng sắc bén của mũi kiếm hướng thẳng vào mặt.
Nàng ảo não thở ra một hơi.
Nàng thua rồi.
“Xem ra ta thực sự phải đưa đệ ra ngoài thành chơi rồi.”
Cơ Sỹ An thu lại kiếm, đưa bàn tay nhỏ bé bụ bẫm ra trước mặt nàng.
Nàng thuận thế nắm lấy tay hắn, hắn khẽ dùng lực liền có thể dễ dàng đưa nàng đứng thẳng dậy.
“Cảm ơn tỷ đã nhường Tiểu An.”
“Ta không nhường đâu.
Là kiếm nghệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490214/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.