Mà Vũ lão gia sau chuyện lần này, có lẽ cũng đã hiểu ra mọi chuyện, ngài ấy vội vàng chạy đến nhà Liễu Nhi…
Nhưng vừa đến nơi đã cửa đã khóa chặt, Vũ lão gia không ngừng bấm chuông, gọi lớn hi vọng Liễu Nhi nghe thấy mà mở cửa cho ngài ấy vào…
**Liễu Nhi, ra mở cửa cho anh đi Liễu Nhi, anh là Vũ Thần đây…**
**Liễu Nhi…**
Mặc kệ những người đi ngang qua không ngừng bàn tán, Vũ lão gia vẫn không ngừng hét lớn…
**Liễu Nhi em nghe thấy anh gọi không, Liễu Nhi…**
Có lẽ cảm thấy quá ồn ào, cũng có thể là thương xót cho Vũ lão gia, người hàng xóm bên cạnh cũng đã bước đến, vỗ vai ngài ấy lên tiếng…
**Liễu Nhi con bé đi rồi, cậu đừng gọi nữa…**
**Đi rồi sao, nhưng cô ấy đi đâu chứ, dì có biết cô ấy đi đâu không vậy…**
Vũ lão gia nghe thấy Liễu Nhi đã đi rồi, trong lòng vô cùng bất an, lo sợ cô ấy sẽ rời xa mình…
**Tôi cũng không biết, chỉ thấy con bé và bà vú kéo theo một cái vali thật to, rồi lên taxi rời khỏi…**
**Mà này cậu đừng đứng đây làm ồn nữa, kẻo mọi người gọi cảnh sát đến bắt cậu đấy…**
Người hàng xóm sau khi nói ra những gì mình biết thì lập tức rời khỏi, trước khi đi không quên nhắc nhở Vũ lão gia…
Đây là khu nhà giàu, cảnh sát rất nhanh sẽ đến đấy, cho nên nhắc nhở ngài ấy nên rời đi nhanh đi…
Biết Liễu Nhi đã rời đi, Vũ lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-mot-doi-yeu-em/3597623/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.