Ngay khoảnh khắc này tất cả những người ở sân bay đều trở nên vô hình, trong mắt hai người bây giờ chỉ còn nhìn thấy nhau…
**Liễu Nhi anh xin lỗi, sau này anh sẽ không dối lòng mình nữa…**
**Cũng sẽ không bao giờ làm em đau lòng thêm nữa, tin anh…**
**Thật cảm ơn vì em đã ở lại, Liễu Nhi anh yêu em…**
Vũ lão gia tha thiết nói những lời yêu thương dành cho Liễu Nhi, sau tất cả ngài ấy chính là người có lỗi…
Chỉ bởi vì trân trọng thứ tình bạn khốn kiếp kia, mà xém chút nữa Vũ lão gia đã đánh mất đi người mình yêu…
Nếu ai hỏi ngài ấy có hối hận hay không, chắc chắn ngài ấy sẽ trả lời là có, nếu được chọn lại ngài ấy sẽ chọn người mình yêu…
**Ừm, Vũ Thần em cũng rất yêu anh…**
Cả hai trao nhau cái ôm của hạnh phúc, dưới sự chúc phúc, ngưỡng mộ của những người qua lại…
Sau tất cả Liễu Nhi vẫn chọn tha thứ cho Vũ lão gia, bởi vì khi bước vào yêu chỉ cần cho và cho đi, không cần toan tính thiệt hơn…
Cả hai hạnh phúc nắm lấy tay nhau đi tìm bà vú, sau đó cùng nhau quay về nhà…
Trên xe taxi Liễu Nhi vẫn ôm chầm lấy cánh tay của Vũ lão gia không rời, sợ rằng đây chỉ là giấc mơ, ngủ dậy sẽ biến mất…
**Vũ Thần điện thoại của anh đâu, sao em gọi mãi mà anh không nhắc máy vậy…**
Sau một lúc Liễu Nhi liền nhớ đến chiếc điện thoại của Vũ lão gia, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-mot-doi-yeu-em/3597624/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.