Bà vú đang làm việc dưới nhà, nghe thấy tiếng động mạnh phát ra từ phòng cô chủ, lập tức bỏ qua một bên chạy lên xem có chuyện gì…
Vừa đi đến cửa phòng đã nghe thấy tiếng kêu cứu của cô chủ, bà vú hốt hoảng không biết phải làm gì…
Định cầm lấy bình hoa đập vào đầu Hoắc Nham, nhưng lại sợ gây ra án mạng chết người, bà vú sau đó nhớ lại lời ông chủ đã từng căn dặn…
**Bà ở nhà phải chăm sóc tiểu thư thật tốt, không được để kẻ nào ức hiếp con bé…**
**Nếu có kẻ nào đột nhập vào nhà hoặc làm chuyện xằng bậy với con bé, lập tức báo cảnh sát ngay biết chưa…**
Ngay lập tức bà vú liền lấy điện thoại của mình ra gọi ngay cho cảnh sát…
**Alo anh sát mau đến Liễu gia đi, có kẻ xấu đang ức hiếp cô chủ đây, anh đến mau đi nếu không sẽ không kịp mất thôi…**
Bà vú cố tình nói lớn để cho Hoắc Nham nghe thấy, mà hắn ta sau khi nghe thấy cảnh sát sắp đến liền đấm mạnh xuống giường một cái mắng chửi…
**Khốn kiếp…**
Hoắc Nham vội vã đứng dậy, bởi vì nhà của Liễu Nhi gần với đồn cảnh sát, bọn họ rất nhanh sẽ đến đây…
Hắn ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu để cảnh sát nhìn thấy cảnh tượng bây giờ e là hắn sẽ khó mà giải thích…
Trước khi rời đi Hoắc Nham không quên quay lại nhìn Liễu Nhi đang nằm bất động trên giường, hằn giọng lên tiếng…
**Trước sau gì em cũng là người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-mot-doi-yeu-em/3597622/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.