Ánh đèn điện lập tức xua đi bóng tối, cô liếc nhìn chiếc bánh kem kia vẫn thấy nóng mặt. Một lúc sau, cô đưa bát mì trường thọ nóng hổi ra cho anh, bát mì có được thêm một quả trứng. Cô rất kì vọng nhìn anh.
-" Sinh nhật thì phải ăn mì trường thọ, anh ăn thử xem có ngon không?"
Anh nhìn bát mì một lúc rồi mới đưa thìa múc một muỗng canh lên húp thử. Cô liền lập tức hỏi.
-" Anh thấy sao?".
Nhìn đôi mắt to tròn đầy kì vọng của cô, anh ôn nhu mỉm cười.
-" Rất ngon."
Lúc này cô mới thở phào. Thật ra cũng không phải là cô sợ bát mì này dở mà chỉ sợ không hợp khẩu vị của anh...
dù sao cô cũng là con nhà bán đồ ăn... ít nhiều cũng có thể nấu những món cơ bản.
Anh gắp miếng mì lên rồi đưa về phía của cô.
-" Em cũng ăn thử đi."
Cô lắc lắc đầu rồi mỉm cười.
-" Anh ăn đi."
Anh thu gắp mì về rồi đặt đũa xuống, sắc mặt của anh trở nên nghiêm trọng, anh xắn tay áo lên.
" Anh làm gì vậy?"." Nấu cơm tối."Cô nheo mắt.
-" Anh còn chưa ăn hết mì mà, ... không ngon nên anh ăn không nổi sao?'"
Anh nhìn cô gái nhỏ đa nghi của mình rồi bất lực mỉm cười.
-" Em định không ăn cơm tối sao?. Em nấu mì cho anh rồi thì anh cũng phải đáp lễ chứ'"
Vương Việt Bân kéo ghế ra thì cô lại kéo tay anh lại.
-" Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3630858/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.