Kiều Nguyệt Nga xếp đồ từ sáng, đồ mà cô mang lên Lạc Dương cũng không nhiều như lúc trở về. Lạc Dương đón cô bằng một ngày nắng vàng ươm, cô mặc một chiếc quần jeans đen ống rộng, mặc áo croptop, trên hông buộc một chiếc áo sơ mi kẻ ca rô, làn da trắng cùng đôi môi căng mọng đỏ hồng ẩn hiện sau chiếc mũ lưỡi trai và còn đeo giày thể thao, mái tóc đen suôn thẳng phủ lên chiếc balo tròn tròn ở phía sau... lúc này cô rất giống sinh viên.
Dáng người của cô cao ráo thon thả phản bóng trên lớp gạch bởi ánh nắng chiều.
Vừa bước xuống khỏi máy bay thì điện thoại trong túi vang lên, nụ cười trên môi của cô trở nên rạng rỡ.
-" Em nghe."
Giọng của anh trầm ấm vang lên, nghe giọng có vẻ rất vui.
-" Em tới nơi chưa?."
Kiều Nguyệt Nga đưa ngón tay lên chỉnh lại lọn tóc trước trán.
-" Vừa tới."
Vương Việt Bân lặng trong giây lát rồi áy náy nói.
-" Anh bảo Tử Dương qua đón em."
Cô buột miệng nói.
" Anh bân sao?."" Ứm, anh có cuộc họp gấp."Cô gật đầu, chân vẫn bước đi.
" Em biết rồi. Tối gặp anh.""Um."Cuộc gọi kết thúc thì vừa lúc cô cũng đi tới cổng ra của sân bay nhưng người chờ cô không phải là Tử Dương mà là Tô Nguyễn.
Vừa nhìn thấy cô, Tô Nguyễn không ngần ngại bước tới.
-" Nói chuyện với tôi đi."
Nói vậy xong cô ta kiêu ngạo đi trở vào trong như đang dẫn đường. Kiều Nguyệt Nga nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3630857/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.