Ba mẹ anh liền đổi sắc mặt, cười nói niềm nở.
-" Cô chú tới rồi sao?."
Tô Thành mỉm cười đáp lê rồi liếc nhìn Vương Việt.
-" A Việt, thời gian qua nhờ cháu chăm sóc Nguyễn nhi nhà chú, cực cho cháu rồi."
Vương Việt hơi ngại ngùng cúi đầu.
-" Không có gì đâu ạ."
Tô Thành lại đưa mắt nhìn Vương tổng cười xòa.
-"A Bân cũng trưởng thành rồi, nhờ con mà công ty của ba con như hổ mọc thêm cánh vậy."
Vương Việt Bân chỉ cúi đầu đáp lại, ba anh lại nói.
-" Chú đừng nói vậy, nó còn kém xa thời huy hoàng của chúng ta."
Cả 4 người được một chàng cười lớn.
Trên bàn ăn, mẹ Tô ngồi một bên liền nói với Tô Nguyễn.
-" Nguyễn nhi, con qua đây ngồi với mẹ."
Tô Nguyễn không nghĩ mà đáp.
-" Con muốn ngồi cạnh A Bân."
Nói xong cô kéo ghế ngồi xuống giữa Vương Việt Bân và Vương Việt.
Mẹ Tô bất lực mỉm cười nhìn mẹ anh rồi nói.
-"Chị xem, con bé này nóng lòng muốn gả cho A Bân lắm rồi."
Mẹ Vương cầm bát canh lớn đến cạnh mẹ Tô rồi ngồi xuống.
-" Đó là diễm phúc của nhà tôi."
Nói xong họ bắt đầu dùng bữa. Vương Việt gắp cho Tô Nguyễn một miếng gà.
-" Gà sả ớt mà em thích."
Tô Nguyễn mỉm cười khách sáo nói.
_" Cảm ơn."
Sau đó Tô Nguyễn cũng gắp cho Vương Việt Bân một miếng gà.
-" A Bân, anh cũng ăn thử một miếng đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3630846/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.