Vương Việt Bân lái xe về nhà, vừa bước vào anh liền bắt gặp hình dáng bé nhỏ của cô đang nằm trên sofa, cô mặc một chiếc váy lụa cổ chữ V màu đỏ, trên tay ôm một chiếc gối, ánh đèn mờ nhạt hắt lên khuôn mặt xinh đẹp của cô, bóng đèn ở lối đi vẫn được bật... rõ ràng là cô vẫn đang chờ anh về.
Vương Việt Bân chậm rãi tiến lại, anh khụy gối xuống mỉm cười hạnh phúc nhìn cô một lúc. Sau khi thỏa mãn anh đi vào phòng tắm... vốn dĩ anh muốn ôm cô nhưng lại thấy bộ đồ trên người quá bụi bặm.
Nửa tiếng sau anh bước ra khỏi phòng tắm, sau khi mặc đồ ngủ anh trở lại cuốn chăn lên người rồi bế gọn cô lên.
Kiều Nguyệt Nga giật mình mở mắt, trong cơn mê ánh mắt của cô bắt gặp bóng hình quen thuộc, mùi hương quẩn quanh cũng rất quen thuộc, cô rúc vào lòng anh, mắt nhắn trở lại, giọng khàn khàn vang lên rồi nhỏ dần.
-" Anh về rồi sao?."
Vương Việt Bân nhìn người trong lòng rồi khẽ cười.
-"Um."'
Anh đặt cô xuống giường, cẩn thận đắp chăn lại, đặt đầu của cô lên cánh tay mình rồi mới rũ mắt ngắm nhìn cô.
-" Quên mua đồ ăn vặt cho em rồi."
Câu nói của anh làm cô tỉnh dậy lần nữa, lần này cô tỉnh hơn lúc trước. Kiều Nguyệt Nga mở mắt ra nhìn người đàn ông trước mặt, sau khi tắm, mái tóc của anh rũ xuống vầng trán mang lại cảm giác hiền hòa hơn, không còn vẻ ngang tàn như khi vuốt tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3630847/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.