Ngày hôm sau, Vương tổng vui vẻ tới công ty từ sáng sớm, hôm nay anh ăn trưa một mình tuy cũng không hài lòng cho lắm nhưng Kiều Nguyệt Nga cũng nhắn tin dỗ dành nên anh cũng vui hơn phần nào.
Ở một không gian khác, ở quán cafe ngay cạnh Vương thị.
-" Cô là Kiều Nguyệt Nga?."
Cô ngồi cùng mẹ anh, tuy bà đã gần 50 nhưng phong thái vẫn rất sang chảnh. Đối diện với bà, Kiều Nguyệt Nga mang sắc thái tôn trọng nhưng không sợ hãi
Cô đặt hai tay lên đùi, kính cẩn trả lời.
-" Vâng, là cháu."
Bà gật đầu, ánh mắt của bà vô cùng lạnh lùng như kiểu chẳng muốn phí lời dây dưa.
-" Tôi là mẹ của Việt Bân."
Cô gật đầu.
" Vâng."" Cô đang qua lại với con trai tôi?."Kiều Nguyệt Nga cảm thấy mối quan hệ giữa anh và cô vẫn rất mập mờ... quả thật rất khó gọi tên ... nên gọi là đang tán tỉnh nhau thì đúng hơn...nhưng cô cũng không muốn giải thích nhiều liền gật đầu.
-" Vâng."
Bà nghiêm giọng rất kiệm lời.
" Hai đứa chia tay đi."" Chuyện này một mình cháu không thể quyết định được."Bà nhìn cô rồi cười khẩy trong lòng... thầm nghĩ "Thì ra cũng chỉ là một đứa hám danh."
_" Cô muốn bao nhiêu?."
Nói xong bà mở túi xách lấy ra một phong bì được chuẩn bị sẵn đẩy về phía cô.
-" Rời xa thằng bé với số tiền này... Cuộc sống sau này cô cũng không quá khó khăn."
Cô liếc nhìn sấp tiền trên bàn, môi khẽ cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3630845/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.