Kiều Nguyệt Nga vừa ngáp vừa vươn vai bước xuống lầu.
-" Sao giờ này anh còn ở đây?."
Vương Việt Bân đang ngồi ở sofa nhàn nhã gấp quyển tạp chí lại rồi nhìn cô.
-" Dậy rồi sao?."
Cô vươn mình tự nhiên đi tới đứng trước mặt anh.
-" Anh còn chưa trả lời."
Vương tổng khẽ cười.
-" Chờ đưa em đi làm."
Cô không để ý lắm liền vươn tay rót lấy cốc nước, còn ngậm nước trong miệng cô lắc lắc đầu, sau khi nuốt ực xuống cô mới nói.
-" Tôi không đi làm."
Anh cau mày, khuôn mặt chuyển sang vẻ bất mãn.
-" Không đi làm?...Tôi?."
Vương Việt Bân đưa tay giữ lấy vòng eo nhỏ rồi kéo cô ngã nhào lên người mình.
-" Em vừa xưng tôi?.... Mới sáng ra em vội tính lật mặt sao?....."
Câu tiếp theo anh nói với âm vực trầm hơn ghé sát vào tai làm hơi thở của anh phảng phất quanh quẩn bên cánh mũi của cô.... rất mê hoặc.
-" Chẳng phải tối qua em còn muốn làm tình nhân của tôi... sao hôm nay lại tỏ vẻ xa lạ vậy?."
Nhắc tới chuyện tối qua cô lập tức đỏ mặt, dùng lực đứng dậy khỏi người anh nhưng lại bị anh cố chấp giữ lại. Anh vuốt vuốt sống lưng của cô, sự vùng vẫy nhỏ nhặt của cô làm anh hơi ngứa.
-" Em bây giờ ... là em đang quyến rũ tôi sao?."
Kiều Nguyệt Nga bất lực dừng mọi động tác, cô mặc cả sức người đè lên anh, cô cứ nằm nguyên như một con manocanh vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3623962/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.