Sau khi dùng bữa xong, anh mang bát đũa ra bồn rửa, cô nhìn theo bóng lưng của anh cô áy náy nói.
-" Đáng ra tôi phải rửa bát mới đúng."
Anh không ngoảnh lại, cũng không nói gì ừ nhẹ một cái, không khí im lặng.... cho tới
Mãi một lúc sau Vương tổng mới nói.
-" Em không có gì muốn nói với tôi sao?."
Anh xoay người tựa vào bàn bếp đưa mắt nhìn cô, ánh mắt anh như nhìn thấu tất cả, có chút buồn thì phải... Kiều Nguyệt Nga bắt gặp ánh mắt đó trái tim liền đập nhanh hơn bình thường... cảm giác như đang bị bắt quả tang vậy.
Cô né khỏi ánh mắt của anh rồi khẽ cười nhẹ. Từ khi biết Vương Việt Bân là cậu bé năm đó cô cũng không còn nhiều ác cảm với anh... cô coi lần gặp này giống như một lần đoàn tụ rất có ý nghĩa vậy... người muốn gặp đều có thể gặp... quả thật rất toại nguyện.
-" Không có."
Anh vẫn đứng yên đó, ánh mắt vẫn thâm tình như vậy nhìn cô, không lưỡng lự anh nói.
-" Vậy chúng ta kết hôn đi!."
Trước đề nghị bất ngờ cô lập tức ngẩng mặt lên nhìn anh... rõ ràng trái tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực, mặt cũng cảm nhận được từng cơn nóng nổi lên nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, mỉm cười gượng gạo.
-" Anh đang đùa sao?."
Sắc mặt anh không đổi, ánh mắt thật sự ... thật sự không giống nói đùa.
-" Không đùa."
Cô bất lực nhìn anh một chut rồi lại khẽ thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3623961/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.