Một mình cô ngồi trong căn phòng lớn, thi thoảng vang lên vài tiếng lật giấy, vài tiếng quẹt bút, tiếng nháy chuột.
Không khí ở phòng thiết kế từ sáng đến hết ca làm việc đều rất yên ổn nhưng ở một nơi nào đó trong tòa nhà này không khí lại cô đặc vô cùng.
Ở nơi cao nhất của tòa nhà, Vương Việt Bân u ám ngồi như pho tượng, phòng thư kí hết giờ làm vẫn không dám xách mông ra về.
Tử Dương đi vào cũng chú ý bước chân không tạo ra tiếng động.
-" Sếp, anh ... tăng ca sao?."
Vương Việt Bân nâng mắt lên cũng đủ làm Tử Dương cảm thấy bản thân bỗng chốc như bóng bị xì hơi... quả thực rất nhỏ bé.
Anh chỉ hừ lạnh một tiếng.
Tử Dương lại nín thở nói.
-" Sếp, cô Kiều... đang ở dưới sảnh công ty đón xe."
Ánh mắt của Vương Việt Bân tối sầm lại, anh nhanh tay đứng lên cầm lấy áo khoác rồi đi rất vội vã ra khỏi phòng.
-" Cô ấy mà kịp đón taxi... tôi trừ lương cậu."
Tử Dương đứng ngẩn ra giữa văn phòng chiêm nghiệm về sự vô lí này.
Vương tổng lái chiếc SUV ra khỏi tòa nhà, đi thẳng về phía cô đang đứng, mở kính.
-" Tan làm rồi sao?".
Kiều Nguyệt Nga sững sờ mất một lúc mới luống cuống nhìn trái phải đủ hướng, vừa thấy anh định xuống xe thì cô lao tới.
-" Anh ngồi yên đấy."
Vương tổng ngơ ngác.
-" Sao vậy?."
-" Nhỡ người khác nhìn thấy thì sao?."
Mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3623963/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.