Sau khi ăn xong, Vương tổng vơ hết đống bát đĩa vào bồn rồi tuyên bố.
-" Em đã nấu cơm rồi, bây giờ tôi sẽ rửa bát."
Cô xua tay.
-" Dù sao anh cũng là chủ nhà, tôi chỉ là người ăn chực, cứ để tôi làm vẫn hơn."
Cô nghĩ bụng, anh ta đụng vào có khi mấy cái bát này đầu một nơi chân tay một hướng mất.
-" Cứ để tôi, tôi thực sự biết làm."
Thấy anh kiên quyết như vậy cô cũng không dành việc nữa. Lúc anh rửa bát cô ở bên cạnh dùng khăn lau lại bếp rồi lại đi qua đưa bát lên giá giúp anh.
Vương Việt Bân nhìn động tác thuần thục của cô liền vô thức bật cười.
-" Em để tôi làm không yên tâm đến vậy sao?."
Cô đứng bên cạnh nhìn bàn tay đang thoăn thoắt rửa bát của anh liền khẽ cười.
-" Không phải. Mẹ tôi nói, nếu người khác chưa nghỉ ngơi thì bản thân cũng chưa được nghỉ ngơi."
Cô nói xong liền đưa chiếc bát cuối cùng lên giá. Xong xuôi, Vương Việt Bân ra phòng khách ngồi mở TV lên theo thói quen rồi mở báo ra đọc.
Cô mang theo một đĩa hoa quả được cắt sẵn trong hộp bày ra đĩa rồi bưng ra phòng khách.
Cô cầm miếng táo lên đưa cho anh, tay còn lại thì đang cầm miếng dưa lên ăn, đôi mắt nhìn chiếc TV đang mở bản tin.
Sếp Vương nhìn bàn tay được cắt tỉa móng gọn gàng đang cầm miếng táo một lúc rồi cũng quyết định cúi xuống gặm lấy. Anh liếc nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3623957/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.