Căn nhà lớn hiện sau con đường được điểm chấm vài viên đá ven đường là cây cỏ, phía sau rặng tre nhỏ là một hồ bơi trong vắt, cô ngước lên tưởng tượng rằng ở hành lang tầng hai cũng có thể nhảy thẳng xuống đây.
Kiều Nguyệt Nga vừa đi vừa ngó trước nghiêng sau không chừa lại một chút thể diện nào.
Mở cửa đi vào cũng là một không gian hoành tráng, màu trắng mang lại cảm giác sạch sẽ và trang nghiêm.
Đi vào ngay cửa là một hộp giày, Vương tổng chưa thay giày đã cầm một đôi dép đi trong nhà màu hồng mới tinh đặt xuống cho cô.
Kiều Nguyệt Nga nhìn đôi dép rồi nói.
-" Của bạn gái anh sao? Tôi dùng... cô ấy có giận không?."
Vương Việt Bân đeo đôi dép màu đen, khom người để đôi giày mới thay vào trong tủ rồi nói.
-" Không phải,..."
Nói nửa chừng vừa nhìn sang phía cô liền nuốt lại những lời sắp nói.
Cô chẳng biết anh nói không phải vế nào chỉ đành hiểu là không phải của cô ta.
Cô đeo dép rồi chầm chậm đi vào, trước mặt là phòng khách với chiếc sofa đen siêu lớn, mọi nội thất đều rất hiện đại không giống với suy nghĩ của cô.
Cô cứ nghĩ doanh nhân thì rất thích sưu tập đồ cổ.
Đi đến giữa phòng anh quay người lại.
-" Tôi đi nghỉ ngơi trước, nếu cần thay đồ thì cô lên tầng 2 rẽ phải, đi tới căn phòng cuối cùng."
Cô ngơ ngác chỉ vào mặt mình.
-" Có đồ của tôi?."
-" Mới nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3623956/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.