Hân Hân cầm xẻng, gõ bốp bốp vào đầu Viện Viện, cũng may chỉ là xẻng nhựa đồ chơi, bằng không đầu cô bé sẽ bị đập nát.
Đám con trai sợ đến run bần bật, tàn bạo quát!
Đầu nhỏ của Túc Bảo lắc lư qua lại theo nhịp gõ của cái xẻng, miệng lẩm bẩm, đếm được tổng cộng sáu lần.
“Oa..” Tiểu Túc Bảo ngạc nhiên há hốc mồm.
Viện Viện bị đánh sưng đầu, không kiềm được mà khóc nức nở.
“Đừng đánh... Hu hu hu, đừng đánh tôi mà...”
Cô ta hướng đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía Tô Tử Du: “Anh ơi...”
Tô Tử Du siết chặt tay, mắng: “Anh con mẹ nhà cô! Ai là anh cô chứ! Mẹ, xiên
Từ đầu đến giờ, Diêu Linh Nguyệt luôn ngồi xổm một bên, chuyên tâm đào. hố, động tác của cô ấy cứ lặp đi lặp lại như cái máy, mang tới hiệu suất cực cao, hiện đã đào được một cái hố sâu tầm một mét rưỡi.
Vừa nghe Tô Tử Du nói vậy, cô ấy lập tức bật người đứng dậy, duỗi tay nhấc bổng Viện Viện lên, cau mày bảo: “Chôn xuống! Tiễn nó... về chầu ông bà!”
Dứt lời, cô ấy vứt thẳng Viện Viện vào hố cát.
Thấy vậy, sao Tướng Quân có thể bỏ qua? Nó tập tức dùng cả bốn chỉ, ra sức lấp cát xuống hồ. Ông nội rùa đang thảnh thơi phơi nắng bên cạnh cũng bất chợt “phẹt” một tiếng, nhổ từng ngụm nước vào người Viện Viện.
Cảnh tượng này khiến Túc Bảo và Tô Tử Du ngạc nhiên trợn trừng hai mắt, rùa mà cũng biết nhổ nước miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3711003/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.