"Mẹ thế nào rồi mẹ? Hết sốt chưa ạ?" Triều Triều và Mộ Mộ chạy đến bên giường, trên mặt tràn đầy vẻ thân thiết. 
Giang Nguyễn Nguyễn cười gật gật đầu: “Ừ, đã dỡ hơn nhiều rồi." Hai đứa nhỏ vẫn chưa yên tâm, vươn tay muốn sờ trán của cô. 
Thấy thế, Giang Nguyễn Nguyễn phối hợp cúi người để hai đứa nhỏ sờ trán mình. 
Cô muốn đứng dậy thì nhìn thấy Tiểu Tỉnh Tinh đang đứng sau lưng Triều Triều và Mộ Mộ 
, cô bé cắn miệng, ánh mắt ngập nước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy lo lắng. 
So với Triều Triều và Mộ Mộ thì cô bé có vẻ nhát hơn nhiều. 
Tim Giang Nguyễn Nguyễn nhữn ra, cười nói với cô bé: "Tinh Tinh muốn lại đây xác nhận thử không?" 
Tiểu Tinh Tinh sửng sốt, sau đó nghiêm túc gật gật đầu, buông tay của thím Lý ra rồi bước nhanh tới. 
Giang Nguyễn Nguyễn cúi người, nhìn thấy cô bé vươn tay thì lại duỗi tay cầm lấy tay cô bé rồi đặt lên trán mình dò xét. Một lát sau, Tiểu Tinh Tinh chậm rãi thu tay về, vẻ lo lắng trên mặt cũng phai 
nhạt không ít. 
"Thật có lỗi, dọa các con sợ rồi đúng không?" Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn sốt ruột của bọn nhỏ hôm qua khi mình đến bệnh viện, Giang Nguyễn Nguyễn áy náy sờ sờ đầu họ. 
Mộ Mộ không chút do dự gật đầu: “Con với anh hai sẽ ngoan ngoãn nghe lời, về sau mẹ đừng mệt như vậy nữa được không?" 
Triều Triều cũng xị khuôn mặt nhỏ nhắn, mặc dù không nói chuyện, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680783/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.