Giang Nguyễn Nguyễn húp cháo xong thì Lệ Bạc Thâm không nói một lời mà đi qua điều chỉnh giường bệnh giúp cô, sau đó cầm chén cháo đi ra ngoài rồi quay trở về. 
Hai người nhìn nhau không nói gì. 
Giang Nguyễn Nguyễn ngủ cả ngày nên không ngủ được nữa, nhưng cô vẫn nhắm mắt lại, không muốn trao đổi với Lệ Bạc Thâm. 
Bên kia, Lệ Bạc Thâm bận rộn cả ngày nên quả thật hơi mệt, sau khi ngồi xuống thì khép mắt lại lim dim ngủ. 
Tiếng hít thở đều đều vang lên trong phòng bệnh yên tĩnh. 
Giang Nguyễn Nguyễn chậm rãi mở mắt ra nhìn thoáng qua chỗ của Lệ Bạc Thâm. 
Áo khoác của hắn đang khoác lên chăn của cô, hắn thì chỉ mặc một cái áo sơmi mỏng, hai tay ôm ngực, nhìn có vẻ ngủ không ngon lắm. 
Giang Nguyễn Nguyễn do dự một lát rồi thận trọng đứng dậy, cầm lấy cái áo khoác đi đến bên cạnh Lệ Bạc Thâm rồi rón rén khoát lên trước người hắn. 
Khi đứng dậy, nhìn thấy gương mặt tuấn tú của người đàn ông thì trong lòng Giang Nguyễn Nguyễn rất phức tạp. ... 
Vẫn là gương mặt y như sáu năm trước, nhưng trái tim cô không còn si mê gương mặt này như xưa nữa. 
Chủ nhân gương mặt này xem cô như thế nào thì cô cũng không muốn biết, hiện tại cô chỉ hy vọng có thể sống thật tốt với hai đứa con của mình thôi. 
Nghĩ vậy, Giang Nguyễn Nguyễn thư thái mà nhếch miệng lên, đi tới tắt đèn trong phòng bệnh rồi xoay người trở về giường. 
Cô nhắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680782/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.