"Băng phi thật sự sẽ không có việc gì? Nếu Băng phi có điều gì không hay xảy ra, các ngươi hãy mang đầu đến gặp trẫm!" ta lạnh lùng lên tiếng,làm cho tất cả bọn họ đều run rẩy sợ hãi…
Không ngờ trong tình huống nguy hiểm như vậy, nàng đã chịu một kiếm thay ta. Dù thanhkiếm không gây thương tổn xác thịt ta, nhưng hiện tại nó đã đâm vào timta một nhát...
"Hoàng thượng, đã một đêm con không nghỉngơi rồi. Mau về tẩm cung của con đi, nơi này có bọn cung nữ chăm lorồi!" thái hoàng thái hậu thương cảm nói. Người hiện tại đang rất bấtngờ, không nghĩ đến có kẻ dám đến đây ám sát. Người không dám tưởngtượng, nếu thanh kiếm đâm vào người ta thì mọi việc sẽ như thế nào.Trong lòng người không khỏi đối với Lãnh Tâm Nguyệt có vài phần cảm tạ, cũng không khỏi lo lắng đau lòng...
"Hoàng tổ mẫu, tôn nhi không thấy mệt. Nguyệt nhi chính là vì con nên mới bị đả thương. Con muốn ở lại đây chờ nàng tỉnh lại!"
"Hoàng thượng, con ở chỗ này càng khiến bọn họ phân tâm không thể chữa trị cho Nguyệt nhi. Nếu như con thật sự muốn tốt cho Nguyệt nhi, thì hãy mautra ra ai là chủ mưu đứng sau việc này!"
"Dạ, tạ ơn hoàng tổ mẫu đã nhắc nhở!"
---------------
---------------
(Phượng Dương)
Ở trong Phượng dương cung, ta đang rất lo âu. Không ngờ đến kết quả nàylại xảy ra, hoàng thượng bỗng nhiên đến nơi của ả, lại còn Yên nhinữa...
Thật sự là bất lợi cho kế hoạch của ta mà. Lúcđứng ở góc khuất chứng kiến toàn bộ, cũng may ta cùng các tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563347/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.