Từ sau khi Hoàng quý phi với Hoàng thượng giá lâm Lãnh Thu cung, thì nơi đây trở nên yên tĩnh đến khác thường …..
Tôi cũng không muốn nghĩ nhiều, việc gì đến cuối cùng cũng sẽ đến, muốntrốn cũng trốn không được, nghĩ vậy tâm trạng liền thoải mái hơn rấtnhiều. Bây giờ tôi phải giành toàn tâm toàn ý làm những việc mình muốnlàm, không muốn trốn tránh nữa …
Ngày hôm đó, mưa vừadứt, nhìn vào ngự hoa viên ở xa kia, tôi vô cùng thích thú, nơi đâygiống như một bức tranh xuân tươi đẹp, cành liễu bay bay trước gió cànglàm cho tôi thêm phần say mê ngắm nhìn….
Khắp nơi đều làcây xanh gió mát, hoa khoe sắc thắm, ánh mặt trời ấm áp nhưng không quánóng bức, không khí vẫn còn hơi ẩm tươi mát của cơn mưa đầu mùa, đâyđúng là quang cảnh mùa xuân mà tôi vẫn thường tưởng tượng, bất giác tôicảm thấy cuộc sống của mình thật hạnh phúc ….
Thiên nhai tiểu vũ nhuận như tô,
Thảo sắc dao khán cận khước vô.
Tối thị nhất niên xuân hảo xứ,
Tuyệt thắng yên liễu mãn hoàng đô. **
Vứt bỏ mọi gánh nặng trong lòng, tôi thay đổi y phục màu trắng quen thuộc,rồi cùng Lan nhi và Tử nhi đi đến ngự hoa viên. Cho đến bây giờ thìngoài Lãnh thu cung ra tôi chưa từng đi ra ngoài. Hôm nay, thật khó màcó tâm trạng tốt như vậy, cũng nên phá lệ một lần.
Vàigiọt mưa xuân còn đọng lại trên phiến đá nhỏ, long lanh mờ ảo trong côđơn. Phía bên kia, có một hồ nước xanh biếc, càng làm cho người ta không khỏi cảm thán thay cho giọt mưa không thể quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563324/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.