“Tiểu thư, nô tì giúp người trang điểm một chút” Lan nhi vội vàng chạy đến bên tôi.
Mặc dù tôi được phong là Băng phi, nhưng Lan nhi từ đầu đến cuối đều không thay đổi cách xưng hô với tôi.
“Làm sao vậy? Lan nhi, xảy ra chuyện gì?” tôi khó hiểu trước vẻ mặt hớt hải của Lan nhi
“Tiểu thư, Hoàng thượng sắp đến Lãnh thu cung. Tiểu thư, nhanh lên một chút “
“Hoàng thượng? Hoàng thượng muốn tới đây sao?” tôi trừng mắt nhìn Lan nhi
Sao cả Hoàng thượng cũng muốn chạy đến đây, chẳng lẽ cuộc sống an nhàn của tôi đã đến lúc kết thúc?
“Hoàng thượng giá lâm “
Tôi vội vàng cúi người quỳ xuống “Tham kiến Hoàng thượng “
Mặc dù không muốn phải quỳ trước mặt kẻ khác, nhưng tôi đâu làm được gì.Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, cứ thuận theo tự nhiên vậy.
“Băng phi bình thân “
Tôi ngẩng đầu lên, trong mắt tôi xuất hiện một gương mặt đẹp trai, hai mắt có thần, thân hình tráng kiện …
Trời ạ, tôi đang làm gì vậy, sao lại có thể dùng ánh mắt sắc nữ nhìn tên đó. Hắn chính là Hoàng thượng, người đứng trên vạn người …
“Băng phi ở nơi này có tốt không?” tuy lời nói thì thăm hỏi ân cần, nhưng giọngnói lạnh lùng vẫn như lần đầu tôi nghe thấy được lúc đại hôn.
“Tâu Hoàng thượng, thần thiếp ở đây rất tốt “
“Rất tốt? Rất tốt là tốt rồi” trên mặt tên đó thoáng qua một đám mây đen“Chẳng lẽ Băng phi muốn lấy khăn che mặt để đối diện với Trẫm?” ngữ khíđầy lạnh lùng khiến người ta không thể trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563323/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.