Tuy đã bước vào tháng tám nhưng Tô Hàng rất mát mẻ. Sông nước lượn quanh,mưa rả rích suốt ngày, ngày hôm nay khô nóng khó chịu, sang ngày sauchính là mưa gió mịt mờ, trên đường đi tới, gió mát hiu hiu, vô cùngthoải mái.
Vệ Cẩm Chi tìm đường, rốt cuộc cũng tìm được cửa lớn Vệ gia ở ThịnhHồ, giương mắt vừa nhìn, có thấy nhà cửa nào ở đây đâu? Tối tăm mộtmảnh, chỉ còn mấy cọc gỗ bị đốt trơ trọi chống đỡ mấy cái thùng rỗng.
Vệ Cẩm Chi cản người qua đường hỏi, “Xin hỏi, tòa nhà này là của Vệ phủ phải không?”
Người qua đường liếc hắn, thấy là thiếu niên áo trắng bồng bềnh, bộdạng yếu đuối nhưng khí chất toàn thân không giống như là người ThịnhHồ.
Người qua đường đáp: “Là Vệ phủ, mấy tháng trước bị hỏa hoạn, hiện tại người cả nhà ở thôn trang ngoại ô.”
Hỏa hoạn? Vệ Cẩm Chi nghĩ đến Hòa Sinh, không khỏi có chút khẩntrương, hỏi: “Thiếu phụ từ Thịnh Hồ tới nhà họ đâu rồi, cũng cùng ởthôn trang hả?”
Người qua đường lắc đầu, làm gì có thiếu phụ nào, rõ ràng là cô nương, nghe nói hình như là chết rồi. Không quá chắc chắn, sợ nói gạt người,đành khoát tay nói: “Tự ngươi đến đó mà hỏi, thôn trang ngay ở phía đông ngoại ô.”
Vệ Cẩm Chi thấp thỏm một lòng, tìm được thôn trang ở phía đông ngoại ô liền cho người thông báo một tiếng. Vệ Hữu Quang nghe nói là Vọng Kinhtới, liền vội vàng đón người vào nhà.
Chuyện Hòa Sinh trốn đi, cả nhà vốn nơm nớp lo sợ, hiện tại có người đặc biệt tới hỏi, càng thấp thỏm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512040/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.