Đến ngày 16, sáng sớm, Thẩm Hạo liền tới phòng Hòa Sinh. Từ kiểu dángbúi tóc đến bội sức quần áo, mọi thứ đều là hắn tự tay chọn, trọn vẹndùng một canh giờ rốt cuộc cũng chọn xong.
Từ trong nhà đi ra, Thúy Ngọc nhìn thấy cũng ngây người, vỗ tay: “Cô nương thật sự giống như thiên tiên!”
Ngọc bội chuỗi ngọc, tay áo hoa thường *, trán dán hoa điền*. Ngàythường nàng không thích thoa son phấn, hôm nay trên mặt thoa phấn, phần môi điểm chút hồng lại lộ ra một loại quyến rũ khác.
Thẩm Hạo bước chân đi thong thả, cố ý đi lên phía trước vài bước, quay đầu lại nhìn nàng, hài lòng gật đầu.
Toàn bộ cô nương Vọng Kinh, không có người nào có thể so sánh với người này của hắn.
Hòa Sinh cực kỳ xấu hổ, soi mình trong gương, lời nói chạy tới bên miệng lại cứng rắn nuốt trở về.
A..., quả thật đẹp thiệt.
Thẩm Hạo vươn tay dắt nàng, váy dài thả xuống, mặt mày đắc ý: “Cái gọi là bích nhân, chính là nói chúng ta đó.”
Không biết xấu hổ. Hòa Sinh một tay che miệng cười, một tay bị hắn kéo về phía trước.
Phía sau vương phủ mọi người đưa mắt nhìn, xe ngựa đi theo xếp hàngtrùng trùng điệp điệp ở trước cửa vương phủ. Lên xe, Hòa Sinh vén mànhnhìn ra bên ngoài, ngoài xe phần đông đều là người hầu đi theo, đầy tớcưỡi ngựa đeo bội kiếm, trước sau tổng cộng có hơn mười chiếc đi theoxe, tình cảnh sôi động, thanh thế to lớn.
Hòa Sinh thả rèm, hỏi: “Trước kia xuất hành chưa bao giờ như vậy, hôm nay sao khác biệt vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512041/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.