Nhật An thận trọng nép mình về sau, quan sát cử động của người đối diện. Cô gái đó nhìn bộ dạng khẩn trương của Nhật An thì nhếch mép cười, ung dung đặt một thiết bị hình tròn lên nền nhà. Thiết bị đó kêu tách một tiếng liền phát sáng, sau đó mở ra một cánh cổng không gian.
Nhật An bị cô gái kia kéo lê đến bên cánh cổng đó. Ả kê sát mặt vào Nhật An, thì thầm bên tai, thậm chí đến giọng nói cũng êm dịu giống hệt giọng cô.
"Ông ta đang mong chờ mày lắm đó!"
Nhật An ngay lập tức bị đẩy xuyên qua cánh cổng đó trước, cô loạng choạng ngã xuống nền đất. Rồi cô ả đi vào theo sau. Cánh cổng nhanh chóng đóng lại không còn một dấu vết.
Không ổn rồi, bọn họ đang ở ngay trong trung tâm căn cứ của Trịnh Văn.
Căn phòng le lói ánh đèn bàn, trêи tường dán hoa văn sang trọng treo một bức ảnh gia đình cỡ lớn, gồm 2 người:Trịnh Văn và một người con gái. Nằm trêи nền đất kim loại bụi bặm, Nhật An cố trườn người, căng thẳng ngó nhìn một lượt xung quanh. Tức thì bị cô gái kia nắm cổ lôi đứng thẳng dậy.
"Tôi bắt nó về rồi đây ông chủ!"-ả hí hửng hô lớn.
Từ xa, có tiếng bước chân vọng lại. Không phải một, mà là hai người.
Nhật An trợn tròn mắt nhìn bóng dáng to lớn đằng xa, người đó chính là Trịnh Văn. Cạnh bên lão còn có vóc dáng mềm mại của một người con gái, không ai khác chính là Từ Linh. Hai người họ trưng ra vẻ mặt điềm nhiên không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung/1477090/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.