Trịnh Văn đã cảm thấy hơi lo lắng, không biết Linh bị gì mà mặt bỗng chốc đỏ lên như thế, nhưng xem xét sơ qua thì vẫn không có gì đáng lo ngại. Điện thoại từ công ty làm hắn phải rời đi sớm hơn dự định.
Hắn thong dong đẩy chiếc xe đưa thức ăn ra ngoài, vừa tiện tay nhận cuộc gọi:
"Tiến sĩ, có chuyện gì?"
"À, Marc, tôi muốn báo cho cậu là, sắp đến ngày đổi cơ thể mới cho thí nghiệm rồi."-đầu dây bên kia, giọng của vị tiến sĩ có vẻ khá bận rộn.
Trịnh Văn nghe xong đột ngột dừng lại.
"Nhanh vậy sao?"
"Để tránh rủi ro, tôi đã trừ hao trước vài ngày."
Mi mắt Trịnh Văn bỗng cụp xuống, lần này hắn có vẻ chần chừ. Một hình ảnh thoáng qua trong đầu hắn. Nhớ lại đôi mắt trong trẻo của người đó, lòng hắn lại cảm thấy nôn nao. Lại nhớ mấy lúc hai người ở cạnh nhau, thật sự hắn đã cảm thấy rất vui vẻ.
Trịnh Văn mím môi. Khó khăn đưa ra quyết định.
"Được rồi, cứ tiến hành theo kế hoạch đi."
Nói rồi hắn tắt điện thoại.
Không biết bản thân đã bị gì, nhưng hắn không thể dứt bỏ cô khỏi tâm trí. Rõ ràng chỉ là một cơ thể nhân bản. Nhưng cảm xúc của cô rất thật, cảm giác của hắn dành cho cô cũng thế.
Trịnh Văn nhìn các món tự tay chuẩn bị cho cô, lòng nhen nhóm một tia hy vọng mong manh. Đây chính là những món Từ Linh thích ăn.
Khi cô còn nhỏ, hễ Trịnh Văn yêu cầu nhà bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998632/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.