Sau khi Trịnh Văn đi khỏi, Linh thấy buồn chán liền lén vào phòng làm việc của hắn. Trịnh Văn có nói, phòng hắn có một kệ sách còn to hơn cái trong phòng cô, khi nào thích cô cứ việc sang đó, tùy ý chọn một quyển về mà đọc. Vậy tính ra, không phải cô lẻn vào mà là đường đường chính chính đi vào mới phải.
Linh ngẩng người nhìn căn phòng trước mắt, Trịnh Văn, ông chú đó quả không nói khoác. Phòng làm việc của Trịnh Văn thì to gấp đôi phòng ngủ cô, còn kệ sách của hắn thì chiếm trọn cả một mảng tường lớn. Gáy sách được xếp theo màu sắc và thể loại vô cùng ngăn nắp. Vừa nhìn qua Linh đã thấy ngưỡng mộ. Người đàn ông đó đã đọc hết đống sách trên kệ kia ư?
Nhưng Linh không vội lựa sách, cô điều khiển xe lăn để dạo thử một vòng trong phòng. Đồ đạc bày trí đơn giản, nhưng rất tiện nghi. Vừa có bàn ghế làm việc, vừa có khu sofa, vừa có cả bàn làm việc nhóm lớn ở giữa phòng.
Cô thích thú đọc to bất kỳ chữ gì cô nhìn thấy. Mấy quyển sách đọc dở dang trên bàn, mấy tờ báo,... Dù không biết mình đọc đúng hay sai, nhưng cô có vẻ rất tự hào vì bản thân cuối cùng cũng nhận ra được một số mặt chữ.
Có một vật thu hút ánh nhìn của Linh. Đó là một chai thủy tinh thon mảnh được đặt trên bàn làm việc của Trịnh Văn. Cô cầm lên, xoay nó một vòng, ngắm nhìn nó. Dung dịch màu đỏ sậm nhưng trong veo, sóng sánh bên trong chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998633/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.