Đế Phất Y nhìn mặt gương cổ kính, trong gương rõ ràng hiện ra những hoa văn trong bàn tay nhỏ......
Trong lòng bàn tay nhỏ có vết chai mỏng, có vết trầy xước, cũng có vài miệng vết thương. Có thể thấy được, chủ nhân của bàn tay nhỏ hai ngày qua đã liều mạng thế nào.
Đế Phất Y nhìn chằm chằm tay nhỏ kia một lát, khẽ thở dài. Hắn giơ tay ấn nhẹ ở trên gương, đầu ngón tay phát ra ánh sáng bảy màu, truyền vào bên trong chiếc gương cổ kính......
Cố Tích Cửu hôn mê nên không thể phát hiện, trên tấm ngọc bài nàng nắm phát ra ánh sáng bảy màu, mặt trái của ngọc bài hiện ra một bàn tay, lòng bàn tay này áp vào lòng bàn tay của nàng, ánh sáng bảy màu được truyền vào trong lòng bàn tay của nàng......
"Pi ô......" Trong ống tay áo của Cố Tích Cửu vang lên một loạt tiếng kêu, Lục Ngô ló đầu ra bên ngoài. Tiểu gia hỏa dường như bị hoảng sợ bởi ánh sáng bảy màu, lập tức lông tơ toàn thân dựng đứng lên, nhe răng gầm nhẹ thị uy về phía ngọc bài trong tay Cố Tích Cửu ——
Đế Phất Y nhăn mày lại.
Có lẽ Lục Ngô cảm thấy ngọc bài này bất lợi đối với "mẫu thân", sau khi nhe răng thị uy vài lần thì vươn một móng vuốt chụp về phía ngọc bài!
Ngọc bài bất chợt sáng ngời, một luồng ánh sáng đầy màu sắc được bắn thẳng tới trên người Lục Ngô. Lục Ngô kêu lên pi ô một tiếng, sau đó bịch một tiếng, ngã xuống khỏi cổ tay của Cố Tích Cửu, tạo thành hình chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713727/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.