Đài cao không nằm ở ngoài trời, trên không bao phủ một lớp kính trong suốt, giống như một cái nắp thuỷ tinh khổng lồ bao phủ toàn bộ đài cao.
Lúc này rõ ràng đã chạng vạng tối, mặt trời đang lặn bên ngoài, bầu trời được nhuộm màu cam với những đám mây đầy màu sắc.
Nhưng nhìn từ đài cao này lên trên không trung, có thể nhìn thấy bầu trời xanh thẫm với sao trời mênh mông, vô số ngôi sao đang lấp lánh nhấp nháy, có quỹ đạo riêng.
Đế Phất Y đang đứng ở trên đài cao này. Hắn một thân pháp bào màu trắng ánh trăng, trên pháp bào mơ hồ có phù chú hiện lên theo động tác của hắn. Hắn ngửa đầu nhìn màn trời đầy sao, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Nhìn hắn từ xa, hình bóng của hắn trông có vẻ cô đơn.
Một vật bên hông đột nhiên sáng lên, hắn nhíu chân mày, lấy ra một mặt gương cổ kính ở bên hông, nhẹ nhàng gõ ở phía trên một chút.
Trong gương hiện ra hình ảnh một vị thiếu nữ. Thiếu nữ có mái tóc đen buông xuống trên vai, lông mi nhỏ dài, ngũ quan tinh tế, khuôn mặt có chút non nớt, có vẻ khoảng tầm 14-15 tuổi, giống như một đóa hoa đang nở.
Thiếu nữ này đúng là Cố Tích Cửu!
Nàng đang dựa vào thùng xe, đôi mắt nhắm nghiền ngủ say, không hề nhúc nhích. Nàng nhìn qua có chút mỏi mệt, dưới mi mắt có quầng thâm mờ nhạt, đốm đỏ trên trán vốn gần như biến mất lại tăng thêm một chút, màu sắc của miệng nhỏ giống như cánh hoa trải qua bão táp, tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713726/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.