"Thánh tôn, sau khi đưa Cố cô nương vào đó, có muốn thuộc hạ cố ý dặn dò Cổ Tàn Mặc, để hắn đừng làm khó Cố cô nương hay không?" Mộc Phong không nhịn được xin chỉ thị.
"Không cần." Đế Phất Y gửi tới hai chữ: "Ngươi chỉ cần dựa theo quy củ đưa nàng vào đó là được."
"Vậy nếu những người đó làm khó nàng thì sao? Chỉ sợ nàng chống đỡ không được......"
"Thì sao?" Đế Phất Y nói giọng thờ ơ.
Mộc Phong: "...... Thánh tôn, ngài không sợ nàng sẽ bị bắt nạt hay sao?" Mộc Phong buột miệng thốt ra.
Đế Phất Y trầm mặc một lát, hỏi lại: "Nàng bị bắt nạt thì liên quan gì tới bổn tọa?"
Mộc Phong: "......"
Trong lòng hắn xao động, chẳng lẽ thánh tôn muốn ra oai phủ đầu với tiểu nha đầu này?!
Thánh tôn hiếm khi muốn đính hôn với một người, kết quả người này vẫn luôn không đồng ý, ra sức khước từ, lui hôn vô cùng trôi chảy, khiến thánh tôn mất mặt. Thánh tôn không cam lòng, nhưng ngại với thân phận không thể quang minh chính đại trả thù tiểu nha đầu, vì thế ném nàng vào Thiên Tụ Đường, để những người nơi đó thu thập nàng......
Đây gọi là mượn đao giết người ——
Nhất định là như thế!
Thánh tôn thật là phúc hắc! Tính kế giết người không cần đền mạng.
Ngọc bài khôi phục lại màu sắc bình thường, một lần nữa bay về trong ống tay áo Mộc Phong. Mộc Phong lắc lắc đầu, âm thầm cầu nguyện ở trong lòng một chút cho Cố Tích Cửu.......
Trên Quan Tinh đài.
Đế Phất Y cất chiếc gương cổ kính, một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713728/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.