Đã mấy canh giờ trôi qua, Mạc Cao Kì vần lì lợm ở trong phòng riêng của mình, hắn hết đọc tài liệu, mở máy tính bảng sơ lược số liệu chiều tăng trưởng kinh tế của công ty. 
- " Lucy" 
- " Đến công ty mau đi" 
- " Bất trắc" 
- " Phải" 
Vừa dứt câu, Mạc Cao Kì đã vội lấy chiếc áo vest của mình, di chuyển thật nhanh xuống dưới tầng. 
- " Mạc..." 
Hạ Vy từ nhà bếp nghe tiếng vừa gọi hắn liền mất hút, chỉ thấy dưới cơn mưa đang xả xối kia có một chiếc xe phóng thật nhanh. Hạ Vy chột dạ, nhìn hắn vội vã vậy chắc là có việc quan trọng rồi. 
- " Chị Hạ Vy, cậu chủ vừa rời đi sao?" 
- " Đúng vậy " 
- " Chắc có việc công ty ấy mà, không sao đâu" 
- " Trời mưa, đi nhanh thế chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao " - Ánh mắt Hạ Vy vẫn nhìn ra ngoài cơn mưa lớn kia, sáng gió lạnh man mác ai ngờ sau đó cơn giông liền kéo đến, mây đen u ám cả bầu trời. Bảo Trân đúng bên cạnh cô, thấy cô gần như chẳng đóa hoài đến bé mà chỉ lặng im nhìn ra ngoài, Bảo Trân liền cười trừ. 
- " Trời ơi, xem ai lo lắng kìa" 
- " Nào có" - Hạ Vy như nói trúng tim đen nhanh nhẹ cãi lại, phản ứng liền nắm chặt hai tay, không để cô bé trêu thêm một lần nào, cô liền quay ngoắt đi bỏ vào trong. 
- " Nói thật đi, ngại rồi kìa" 
- " Chị có sao?" 
Hạ Vy hỏi lại, lấy chiếc gang tay đeo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680573/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.