- " A Mạc Cao Kì, anh làm gì ở đây vậy?"
- " không phải là giúp em hong tóc sao?" - Mặc cho Hạ Vy ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, một giây trước Bảo Trân còn ngồi đây, sao giờ lại là hắn? Cao Kì khẽ cười, hắn lấy chiếc khăn trong tay cô nhẹ nhàng nâng mái tóc ướt của Hạ Vy lên đầy trân trọng, nhiệt độ máy sấy không nóng cũng không lạnh. Hơn hết điều thu hút Hạ Vy hoàn toàn là cử chỉ của Mạc Cao Kì, hắn cực kì chăm chú hong tóc rồi gỡ từng sợi tóc rối. Hành động gì đây?
Hạ Vy bặm môi, cô dùng tay uốn uốn lọn tóc của mình, ánh mắt cứ ngại ngùng đầy khó hiểu ngước lên nhìn hắn rồi lại cụp mắt xuống.
- " Tại sao anh lại làm vậy?"
- " Ý em là làm gì cơ?"
- " Hong tóc ấy dù sao thì..."
- " Nói sao nhỉ, có lẽ là do thói quen"
- " Thói quen, ý anh là trước đây anh từng hong tóc cho những cô gái khác sao"
- "..."
Hắn đột nhiên im lặng khiến bầu không khí giữa cả hai càng trở nên căng thẳng.
Tiếng máy dừng lại, Cao Kì ân cần chải tóc cho cô, nâng mái tóc lên và hôn lên đó, mùi hương hoa tự nhiên đặc trưng của cô thoảng vị ngọt càng tô đậm hơn mỗi khi cô tắm xong, chúng liên tục hớp hồn rồi làm điên đảo tâm trí của Mạc Cao Kì. Vai Hạ Vy co lại, gáy là phần cô rất nhạy cảm, chỉ cần nhận thấy hơi thở bỏng của hắn phả vào cũng khiến cô bồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680572/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.