Ngọc Đằng Long về đến nhà, quần cũng vẫn còn ẩm ướt, hắn vội vội vàng vàng cởi ra thay cái mới, nhưng mà chuyện vừa rồi làm cho hắn thập phần khó chịu, buồn rầu vùi vào chăn bông, chuyện gì cũng không muốn làm.
Nhớ lại những lời Cảnh Băng Tuyền mắng lúc nãy, hắn lập tức xốc chăn lên, nhịn không được giơ nắm tay múa may loạn xạ trên không trung, “Cảnh Băng Tuyền thối tha, cho dù ngươi không dạy ta, không có nghĩa ta cái gì cũng không biết.”
Mắng vài câu, lại cảm thấy vẫn còn ấm ức không thôi, lập tức lại vùi vào trong chăn, cũng không biết muốn làm gì.
Đến gặp Thủy Trừng cô nương! Ý niệm này mạnh toát ra trong đầu.
Đã nhiều ngày vì học hôn môi, chính mình đã hồi lâu không thấy Thủy Trừng cô nương, huống chi ngày hôm đó hắn vì hoang mang rối loạn mà vội vã rời đi, không biết Thủy Trừng cô nương có hiểu lầm hay không.
Tưởng tượng đến đây hắn liền bật nhanh ngồi dậy, rời nhà đi đến kỹ viện.
Lần này không giống những lần trước phải chờ đợi thật lâu, Thủy Trừng rất nhanh liền xuất hiện, Ngọc Đằng Long tâm tình rất xấu, Thủy Trừng mời rượu, hắn liền một bát lớn, một bát lớn uống cạn hết.
Uống liên tiếp không biết mấy chén, tóm lại, hắn đã muốn ói ra, mới huơ huơ tay nói chính mình uống không được nữa.
“Ngọc thiếu gia......”
Thủy Trừng dìu hắn đến trên giường, đỡ hắn ngồi dựa vào người nàng, nhiệt độ cơ thể hai người tản ra, hơn nữa trên người nàng truyền đến mùi son phấn, làm cho Ngọc Đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-my-nam-tam/134148/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.