Chương trước
Chương sau
Cảnh Băng Tuyền nói có lý, Ngọc Đằng Long nhích gần về phía hắn.
Lúc này đây thủ pháp thân nhau hảo chậm…hảo chậm, chậm đến mức trên đầu Ngọc Đằng Long chảy đầy mồ hôi, toàn thân nóng lên, giống như đã chạy một đoạn đường dài mười dặm, sắp không thở nổi.
Cảnh Băng Tuyền vuốt ve phía sau lưng hắn, khí lực cũng ngày càng mạnh lên rất nhiều, sau đó làm càn một lúc lâu.
Thân thể hai người gần như dính chặt vào nhau, đến nỗi có cảm giác như không còn chỗ nào thông gió, nhiệt khí trên người Cảnh Băng Tuyền cách một lớp quần áo mỏng truyền đến, hơn nữa thân mình Ngọc Đằng Long vốn rất dễ dàng nóng lên, càng làm cho hắn nhiệt đến chịu không nổi.
“Đừng dựa vào gần như vậy được không?”
“Không được.”
“Đừng thân lâu như vậy được không?”
“Không được.”
“Đừng sờ lưng của ta nữa được không?”
“Không được.”
Mặc kệ hắn hỏi vấn đề gì, Cảnh Băng Tuyền vẫn chỉ trả lời mỗi một câu duy nhất là không được.
Nếu là bình thường Ngọc Đằng Long đã sớm sinh khí, nhưng là bởi vì có việc cầu cạnh Cảnh Băng Tuyền, cho nên  lần này hắn thật sự rất ngoan ngoãn nghe lời, ai bảo Cảnh Băng Tuyền là người dạy hắn, cũng xem như là phu tử, bốn chữ “tôn sư trọng đạo”, ít nhất hắn vẫn hiểu được.
Hơn nữa sau khi hắn bị Cảnh Băng Tuyền hôn, toàn thân mềm nhũn, cho dù muốn phản kháng, muốn mắng chửi người, thậm chí muốn đánh người, tay chân cũng chẳng còn chút khí lực nào, chỉ có thể nằm rạp trong lòng ngực Cảnh Băng Tuyền, mặc hắn “dạy”  lâu đến một canh giờ.
“Ngô...... Ân......”
Ngọc Đằng Long thở dốc ra tiếng, luyện tập hôn môi đã được vài ngày, hắn đã dần dần học được hôn môi không cần bế khí, có đôi khi còn phát ra từ miệng những thanh âm thật kỳ quái, Cảnh Băng Tuyền nói với hắn những chuyện ấy hết thảy đều rất bình thường.
Nhưng mà loại thanh âm kỳ quái này, chính mình nghe được đều cảm thấy xấu hổ đến tột đỉnh, chỉ có Cảnh Băng Tuyền sau khi nghe xong, hai mắt giống như một ngọn lửa nhìn như muốn thiêu đốt hắn.
“Chúng ta còn phải...... Còn phải luyện cái này bao lâu nữa a? Có thể tiến hành phương pháp thân kế tiếp hay không?”
Hắn mỗi sáng sớm đều chạy đến Cảnh gia luyện tập hôn môi, mặc dù có tiến bộ, nhưng mà cứ luyện tới luyện lui, cũng chỉ mỗi cái chuyện môi kề môi hôn nhau mà thôi.
Mà Cảnh Băng Tuyền rõ ràng đã nói qua, còn có loại thân pháp khác, hắn như thế nào lại không chịu dạy bước tiếp theo?
“Muốn ta dạy bước tiếp theo sao?”
Ngọc Đằng Long đương nhiên dùng sức gật đầu.
Cảnh Băng Tuyền gật gật đầu, “Đơn giản, vậy thì ngươi chủ động hôn lại ta đi.”
“Di?”
Ngọc Đằng Long thiếu chút nữa ngã xuống giường, vì sao bắt mình phải luyện cái này? Bị Cảnh Băng Tuyền thân chỉ là do bất đắc dĩ, nhưng bây giờ chính mình thân Cảnh Băng Tuyền, đây lại là một chuyện hoàn toàn khác.
“Ngươi không chủ động hôn ta, sau này làm sao thân Thủy Trừng cô nương?”
Ngọc Đằng Long khuôn mặt đỏ bừng, chính là tưởng tượng đến về sau đích xác phải chủ động thân Thủy Trừng cô nương, lời nói của Cảnh Băng Tuyền cũng có chút đạo lý, nhưng muốn hắn chủ động thân Cảnh Băng Tuyền, thật sự là......
“Nhất định phải như thế sao?” Hắn nhăn nhó khổ sở, cảm giác rất kỳ quái.
Cảnh Băng Tuyền trả lời hắn một cách chắc nịch.”Nhất định.”
Đã cùng Cảnh Băng Tuyền hôn môi nhiều lần rồi, cho nên Ngọc Đằng Long cũng không phải không biết phải hôn môi như thế nào, nhưng mà bàn tay hắn vươn ra muốn ôm lấy Cảnh Băng Tuyền, lại cảm thấy tay chân để ở chỗ nào cũng không đúng.
“Mau một chút.” Cảnh Băng Tuyền lên tiếng thúc giục.
Ngọc Đằng Long muốn trừng mắt với Cảnh Băng Tuyền, nhưng hắn cũng đang thật sự rất kích động, nên chẳng rảnh đâu mà làm việc đó. Hắn kéo mặt Cảnh Băng Tuyền đến gần, lần này không giống như lần đầu tiên hấp tấp mà đụng vào cái trán Cảnh Băng Tuyền.
Ngọc Đằng Long hôn nhẹ lên đôi môi hồng nhạt của Cảnh Băng Tuyền, thoáng ngượng ngùng rồi từ từ đưa lưỡi tham nhập vào trong miệng hắn. Trong khoang miệng Cảnh Băng Tuyền thật nóng, đầu lưỡi Ngọc Đằng Long vừa tham nhập, đầu lưỡi Cảnh Băng Tuyền cũng chuyển động cùng hắn duyện hôn.
Mỗi lần hôn môi như vậy, không chỉ làm cho mồ hôi hắn xuất ra, mà còn làm cho cả phần eo của hắn tê dại vô lực, điều kỳ quái hơn chính là hạ thân của hắn không tự giác liền dựng thẳng lên, nóng nóng đau đau lại cứng cứng nữa.
Cảnh Băng Tuyền dựa vào càng sát, hai thân thể gần gũi đến mức giống như là đã đem hắn ấn xuống giường, hắn cảm giác được vật ở giữa hai chân đã cương cứng đến cực đại rồi nên rất muốn tránh thoát, nhưng đã bị đùi của Cảnh Băng Tuyền ma xát đến chỗ mẫn cảm.
Cảm giác khi bị ma xát vừa đau lại thích thích, làm cho hắn ngẩng đầu lên, thoáng chốc khoái cảm kịch liệt kia làm cho hắn không thể tiếp tục hôn môi, chỉ có thể thở dốc phát ra tiếng kêu mê muội.
“A......”
Hắn vội vàng dùng tay che lấy hạ thân chính mình, lại có vẻ giấu đầu hở đuôi.
“Làm sao vậy?” Cảnh Băng Tuyền biết rõ nhưng vẫn vờ ngạc nhiên hỏi.
Ngọc Đằng Long mặt đỏ như gấc.”Không có việc gì, chờ...... Chờ một chút thì tốt rồi.”
“Để cho ta nhìn xem ngươi bị làm sao vậy?”
Cảnh Băng Tuyền định kéo tay hắn ra để cẩn thận xem xét, Ngọc Đằng Long làm sao có thể để cho Cảnh Băng Tuyền nhìn thấy chứ. Hắn đời này ngoại trừ lúc nhỏ được bà mụ đổi tã mới bị người xem qua nơi đó, sau khi lớn lên chưa bao giờ để cho người khác nhìn đến, huống chi là bị một nam nhân xem, lại là Cảnh Băng Tuyền, thanh mai trúc mã từ nhỏ của hắn.
“Ta nói không cần mà......”
Hắn lắc lắc thân mình, bàn tay to của Cảnh Băng Tuyền rõ ràng đã đặt tại đỉnh của vật đang nhô cao bên trong tiết khố kia.
Cái mông của Ngọc Đằng Long không tự chủ đĩnh lên, bàn tay Cảnh Băng Tuyền nóng như lửa, đặt tại nơi bộ vị làm cho hắn một trận run run.
“Oa, bộ vị này của ngươi đúng là phân lượng không nhỏ a.”
Cảnh Băng Tuyền bắt đầu lên tiếng phê bình, Ngọc Đằng Long nhấc tay định đánh, Cảnh Băng Tuyền lại đối hắn híp mắt cười, cái nụ cười kia dẫn theo điểm tà ác.
Hắn còn chưa kịp đánh cho Cảnh Băng Tuyền một trận vì cái nụ cười đó, không ngờ bàn tay Cảnh Băng Tuyền bỗng nhiên bắt lấy bộ vị hắn, còn không ngừng dồn dập làm động tác cao thấp, làm cho hắn nhịn không được kêu lên sợ hãi.
“Ngừng...... Dừng tay...... A...... A......”
Đầu óc choáng váng, phần eo hoàn toàn không nghe theo sự sai khiến của hắn mà tự động lên xuống, sau một trận co rút, dục vọng phóng ra, làm cho quần hắn ướt đẫm, Ngọc Đằng Long thẹn quá hoá giận, mắng.
“Ngươi làm gì? Ngươi...... Ai chuẩn ngươi bính nơi đó của ta?”
Bởi vì thật sự quá mức xấu hổ, làm cho hai mắt Ngọc Đằng Long chứa đầy lệ, ngay cả trên tay Cảnh Băng Tuyền vẫn còn ẩm ướt, hắn thẹn đến hai gò má cơ hồ muốn nóng cháy, tức giận đến rơi nước mắt.
Chỉ là luyện tập hôn môi, Cảnh Băng Tuyền như thế nào có thể bính bộ vị của hắn?
Cảnh Băng Tuyền còn làm ra vẻ mặt như không có gì, “Chỉ cần là nam nhân, nơi đó chắc chắn sẽ cương lên, ta sờ một chút cũng có sao đâu, ngươi giận cái gì?”
“Ngươi...... Ngươi vô sỉ, ta mới không giống loại nam nhân như ngươi, tùy tiện với người nào đều được. Ta không thích người khác bính ta nơi đó, ta phải về nhà, sau này không bao giờ tìm ngươi học mấy loại thân pháp vớ vẩn này nữa.”
Ngọc Đằng Long xuất ra khăn mặt, liều mạng sát sát chỗ ẩm ướt trên quần chính mình, hắn một bên chà lau, một bên khóc lóc.
Cảnh Băng Tuyền tuấn mỹ phong lưu là chuyện của Cảnh Băng Tuyền, thích người khác sờ nơi đó của hắn, kia cũng là chuyện của hắn, nhưng Ngọc Đằng Long ta không phải là hắn, ta không thích như vậy.
“Đằng Long......”
“Ngươi không cần bảo ta, ta chán ghét ngươi, chán ghét, chán ghét......”
Cảnh Băng Tuyền cũng bỗng nhiên nóng giận, lên tiếng mắng: “Chán ghét thì đi đi, ta có cầu ngươi tới thỉnh giáo ta sao? Động một chút là đòi tuyệt giao với ta, đối với một nữ nhân quen biết không đến một tháng liền khăng khăng một mực như vậy, có người bồi ngươi hơn mười năm, ngươi một chút cũng không thèm để ý là sao?”
“Thủy Trừng cô nương với ngươi không giống nhau, nàng là một nữ nhân tốt, nàng mới không giống ngươi, ngươi đều đối ta rất xấu.”
“Ta làm sao đối với ngươi xấu, ta không phải đều đối với ngươi ngoan ngoãn phục tùng, ta có cái gì ngươi cũng đều có một phần, ngươi thích cái gì ta liền trăm phương nghìn kế bảo người đi tìm và mang đến cho ngươi.”
Ngọc Đằng Long cho tới bây giờ chưa từng bị Cảnh Băng Tuyền mắng một cách hung hăng như vậy, hắn đầu tiên là ngẩn ngơ, tiện đà là tức giận đến toàn thân phát run, nước mắt rơi lã chã không sao ngăn lại được.
“Ngươi chỉ là muốn khoe khoang thôi. Ta biết đáy lòng ngươi luôn xem thường ta, không muốn kết giao bằng hữu với ta, là bởi vì song thân chúng ta ép buộc ngươi mới xem ta là bạn. Ngươi là thiếu gia, ta cũng là thiếu gia, vậy mà ngươi đối ta lúc nào cũng vênh mặt hất hàm sai khiến. Ngươi thì tài ba xuất chúng, xinh đẹp kiều mị, văn võ song toàn; còn ta chính là Quỷ Vương tái thế, đầu óc ngu dốt, cái gì so với ngươi đều kém xa......”
Ngọc Đằng Long lau nước mắt, tiếp tục nói: “Ngươi không muốn kết giao bằng hữu với ta, không muốn dạy ta loại sự tình này, ngươi đều có thể nói thẳng ra, làm gì phải mắng ta như vậy? Ta tới tìm ngươi là lỗi của ta, về sau ta sẽ không tới tìm ngươi là được, ngươi không cần tìm lý do mắng ta.”
Cảnh Băng Tuyền giận dữ hét: “Ta lại không nói như vậy.”
“Ngươi không cần phải nói, ngươi làm vậy ta khắc biết, về sau ta không tới tìm ngươi nữa.”
Cũng không quản trên quần hãy còn ẩm ướt chưa có lau khô, trên mặt cũng đều là nước mắt, Ngọc Đằng Long liền nổi giận đùng đùng chạy ra khỏi phòng, Cảnh Băng Tuyền muốn đuổi theo, nhưng rồi lại dừng bước.
Hắn một quyền đánh vào trên người chính mình, tự mắng: “Ngươi...... Ngươi đây là đang làm cái gì? Quả thật là tự làm tự chịu, hắn thích Thủy Trừng, cùng thích ngươi có cái gì khác biệt đâu, ngươi vì cái gì mắng hắn như vậy?”
Càng nghĩ càng phiền lòng, Cảnh Băng Tuyền lại là hung hăng đánh một quyền vào trên đầu chính mình.
Hắn chính là ghen tị, ghen tị Ngọc Đằng Long lại đối với Thủy Trừng thâm tình như vậy, lại còn đến cầu hắn dạy hôn môi, mặc hắn hôn như thế nào, Ngọc Đằng Long cũng không một lời cự tuyệt.
Nếu không phải vì Thủy Trừng cô nương, Ngọc Đằng Long tuyệt đối sẽ không mặc ta vừa kéo vừa ôm, nói không chừng ta mà tới gần một chút, hắn đã muốn đẩy ta ra, làm sao có thể giống như nhiều ngày qua ngoan ngoãn ở trong lòng ngực ta, mặc ta hôn như thế chứ.
Rõ ràng là kế hoạch của chính mình, hết thảy đang tiến hành một cách hoàn mỹ, nhưng ta chính là không nghĩ tới, khi mục đích chưa đạt thành lại thất bại khi nổi lên lòng ghen tị với Thủy Trừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.